Sư Huyên Huyên bỏ một miếng điểm tâm vào miệng, cô ấy không để ý rằng bộ dáng của mình lúc ăn uống trông rất giống một con hamster.

Liễu Tuyết cười nhạo cô không thương tiếc: “Ai cho cô cái gì cô cũng ăn, biết để ý chút đi.”

Sư Huyên Huyên: “…”

Kiểu yến hội như này đối với nhóm người Vân Ca mà nói thực sự rất nhàm chán. Đây là dịp để những người thuộc tầng lớp thượng lưu làm quen, tiếp xúc với nhau, là cơ hội hiếm có để những người làm kinh doanh, quan chức mở rộng mối quan hệ của mình.

Vân Ca là chủ tinh cầu, cô vốn dĩ có thể tranh thủ cơ hội này làm quen với những người có thể trợ giúp cho sự phát triển của TU787.

Thế nhưng cô lại là người không giỏi giao tiếp xã hội, đặc biệt là xã hội mà mỗi người bắt buộc phải đeo một chiếc mặt nạ giả dối như này.

Nếu như bảo cô đi đánh nhau, cô nhất định có thể đánh cho tất cả những người ở đây phải nhớ mặt cô.

Thiển Hạ hỏi Vân Ca: “Nhãi con, ở đây thật nhiều người, chúng ta có cần trò chuyện với bọn họ không?”

Vân Ca trả lời: “Không ai có thể đánh được.”

Thiển Hạ: “Hả?”

Phượng Hoàng ngược lại rất có sở trường trong việc giao tiếp với những khác trong những buổi tiệc như vậy, hắn cảm thán yến tiệc bên trong trò chơi hoàn toàn không có gì khác biệt với những buổi tiệc ngoài đời mà hắn thường tham gia, ngay cả cách giao lưu gợi mở chủ đề cũng giống nhau.

Phượng Hoàng ở ngoài đời là một người được giáo dục rất tốt, hôm nay hắn ăn diện theo phong cách quý công tử, phong độ xuất sắc, vì thế đã để lại ấn tượng sâu đậm cho không ít người tham gia buổi tiệc hôm nay.

Thậm chí hắn còn kêu gọi được 5,6 nhà tài trợ cho TU787, một số người cũng đã chuyển thẳng tiền tới tài khoản của Vân Ca.

Vân Ca: Người chơi này dùng rất tốt.

Nhân vật chính của buổi tiệc hàng năm là người của Thẩm gia cuối cùng cũng đã xuất hiện.

Tinh cầu chủ Thần Châu Tinh là Thẩm Chiết Hạo đứng trên sân khấu phát biểu vài lời đơn giản, nội dung cũng chỉ là một vài vấn đề như: sự phát triển của Thần Châu Tinh hôm nay không thể thiếu được sự giúp đỡ của tất cả mọi người, hi vọng mọi người sau này sẽ tiếp tục ủng hộ Thần Châu Tinh…

Thẩm Bồi An đứng ở dưới sân khấu cùng một bảo vệ đeo mặt nạ, Thẩm Chiết Hạo vừa nói xong, Thẩm Bồi An liền đi lên sân khấu. Hải Hoàng: “Người kia không phải là chủ tinh cầu.”

Buổi tiệc đột nhiên chìm vào bóng tối, đây không phải bóng tối bình thường, mà giống như hiệu quả từ b.o.m mù…

Vân Ca lập tức kích hoạt hình thức chiến đấu của quang đồng trí năng, xung quanh quả nhiên vẫn là bóng tối như cũ.

Cô phóng ra tinh thần lực, ở đây không có công cụ che chắn tinh thần lực, nhưng tinh thần lực của cô cũng không thể phóng thích quá nhiều.

Mọi người không hề cảm thấy hoảng loạn, ai nấy đều rất bình tĩnh, mọi người cho rằng đây là phân đoạn của một tiết mục biểu diễn nào đó.

Vân Ca xác định được vị trí của Sư Huyên Huyên, Thiển Hạ và Phượng Hoàng, cô liền đưa ba người bọn họ đến một chỗ an toàn.

Bóng tối vẫn mãi không biến mất, mọi người cuối cùng cũng nhận ra có điều gì đó không đúng, không khí lúc này trở nên rối loạn.

Sư Huyên Huyên vô cùng sợ hãi, Thiển Hạ bảo vệ cô bé và nói: “Cô yên tâm, bọn tôi sẽ bảo vệ cô.”

Đám đông ngày càng trở nên hỗn loạn.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

“Có chuyện gì thế?”

“Có ai có thể giải thích giúp tôi bây giờ là tình huống gì không?”

Vân Ca nhớ tới dặn dò lúc nãy của Mạc Nhu, sau khi tắt đèn không được chạy lung tung.

Hải Hoàng bỗng nhiên trở nên thấp thỏm không yên, cơ thể nó biến hoá liên tục, nếu như Vân Ca không cảnh cáo nó tới ba lần, rất có khả năng nó sẽ xông lên phía trước.

Tình huống xảy ra hiện tại có liên quan gì tới Mạc Nhu hay không?

Sảnh tiệc đã sáng trở lại, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi ánh mắt của mọi người tập trung về phía trước, tất cả mọi người đồng loạt hít một ngụm khí lạnh.

Thẩm Bồi An đã c.h.ế.t thảm ở phía trước, trông giống như bị dã thú cắn xé khắp người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play