Công tác lao động bên trong nhà tù vẫn chưa được sắp xếp, đám người Hùng Sơ Mặc chỉ có thể nhàm chán bên trong phòng đơn tìm xem có gì hay ho.
Tìm tới tìm lui, bọn họ nảy sinh ý muốn vượt ngục.
Hùng Sơ Mặc: Tôi không phải muốn vượt ngục, tôi chỉ là muốn xem thử nhà tù của chúng ta xây dựng có tốt không mà thôi...
Hắn lại tìm tiếp, tìm mấy thứ sắc nhọn chút.
Thế nhưng bên trong phòng đơn đều là nhưng vật cùn, cuối cùng Hùng Sơ Mặc vất vả kéo được cái tay cầm ra khỏi tủ quần áo, mài cả nửa ngày cũng xem như mài xong khiến nó trở nên sắc nhọn hơn, sau đó hắn bắt đầu đào đất đục tường.
Dịch Kỳ Cẩu và Hạ Thoái Tử không hổ là anh em của Hùng Sơ Mặc, cả ba người sử dụng rất nhiều phương pháp để kích hoạt bộ não hư hỏng của mình sao cho hợp lý.
Người chơi xem màn hình giám sát.
“Tủ không thể có tay cầm, đổi thành cửa kéo, lại đổi thành tủ gỗ, không thể sử dụng nguyên liệu như thế này để làm tủ nữa.”
“Vẫn là không nên đặt tủ bên trong nhà tù, đặt cái thùng carton là được rồi.”
“Ai mà nghĩ ra được bọn họ có thể kéo được tay nắm của tủ ra chứ, à chúng ta cũng nên suy xét đến tình huống khi nhốt những người thể năng cấp cao hoặc tinh thần lực cấp cao...”
“Công cụ che chắn tinh thần lực đã được kích hoạt.”
“Vậy làm thế nào để khống chế thể năng đây? Lên Tinh Võng tìm thử xem sao, xem có thiết bị nào có thể khống chế hay không.”
Hùng Sơ Mặc đào tường, phát hiện trên tường có lá chắn phòng hộ, đào đất, phát hiện dưới đất cũng có lá chắn phòng hộ.
Là kẻ nào làm?
Mẹ nó là tên thần kinh nào đưa ra ý kiến thiết lập lá chắn phòng hộ bên trong buồng giam đơn chứ!
Hùng Sơ Mặc vừa khóc vừa nhớ ra...
Là hắn, là hắn cảm thấy bản thân nhiều tiền, nên đã chế tạo mỗi buồng giam thành một nơi cực kỳ vững chắc không thể phá hủy.
Hùng Sơ Mặc thử hết tất cả phương pháp có thể nghĩ ra được để có thể phá hỏng được lồng giam kiên cố này, hắn sử dụng tinh thần lực, liền phát hiện ở đây không thể sử dụng tinh thần lực, hắn nhớ ra ở bên trong Tháp Tẩy Tội có sắp xếp công cụ che chắn tinh thần lực, là hắn tự bỏ tiền ra mua.
Hùng Sơ Mặc: “Ha, chỉ cần nỗ lực, chày sắt cũng có thể mài thành kim, cho dù là lá chắn phòng hộ, cũng có độ bền giới hạn, mình chỉ cần đào liên tục không ngừng, nhất định sẽ có thể xuyên thủng được nó!” Hồ sơ người chơi được hiển thị trên màn hình giám sát thông báo: “Nên tăng cường việc tiêu hao thể lực của người chơi bên trong nhà tù.”
Người chơi: Không có thể lực có thể khiến cho con người ta có ý chí hơn, bọn họ có muốn làm gì cũng không làm được.
Đội quốc gia phát hiện ra người chơi ra tay với người chơi còn độc ác hơn cả lúc bọn họ ra tay với người chơi.
Người chơi lại quan sát mấy người Hỏa Tước Tước, bên phía bọn họ cũng có màn hình giám sát bên trong buồng giam.
Hỏa Tước Tước cũng chú ý tới hành vi nỗ lực vượt ngục của đám người Hùng Sơ Mặc, Hạ Thoái Tử và Dịch Kỳ Cẩu. Mặc dù bọn họ lười biếng, nhưng đạo đức nghề nghiệp cơ bản thì vẫn có.
Hỏa Tước Tước ấn vào cái nút, mở ra công cụ khuếch đại âm thanh được bố trí bên trong buồng giam của ba người.
Hùng Sơ Mặc đang cạy sàn nhà.
Hỏa Tước Tước: “Đồ vô dụng.”
Dịch Kỳ Cẩu đang cạo vách tường.
Hỏa Tước Tước: “Yếu như gà.”
Hạ Thoái Tử đang chọc trần nhà.
Hỏa Tước Tước: “Chậc chậc.”
Màn độc thoại của hắn dừng lại, tần suất động tác của ba người kia lại theo đó mà tiếp diễn, cứ lặp lại tuần hoàn như vậy.
Cuối cùng hắn đứng lên nói: “Chậc, vô dụng, gà.”
Thỉnh thoảng cũng có Ban Phạm, Vệ Tư Lý và Khuyết Hân Nghiên tới hùa theo.
Tâm trạng của Hùng Sơ Mặc, Dịch Kỳ Cẩu và Hạ Thoái Tử trong chớp mắt liền bạo phát.
Ai để cho bốn người này đi canh gác nhà tù thế?
Sau đó bọn họ nhớ ra...
Chính là bọn họ!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT