Sư Huyên Huyên bối rối, có vẻ như cô không hiểu được những lời của Liễu Tuyết nói, tại sao cô ấy lại hắt nước bẩn lên người Liễu Tuyết? Đó không phải là những gì Liễu Tuyết đã làm sao?
Liễu Tuyết hừ lạnh một tiếng, buông tay ra, vươn tay đẩy về phía Sư Huyên Huyên, đẩy cô ấy ngã xuống đất.
Thiển Hạ: Quả nhiên có hiểu lầm!
Sự hiểu lầm là kết quả của nhiều thông tin sai lệch mà tạo thành, phần lớn chỉ cần có thể nói rõ là có thể giải quyết.
Liễu Tuyết lại bị Thiển Hạ đẩy ngồi xuống, lần này cô ta thực sự muốn gọi bảo vệ!
Nhưng những gì Thiển Hạ nói kế tiếp lại khiến Liễu Tuyết và Sư Huyên Huyên ngồi ngây người kinh ngạc.
Đợi một chút, giữa bọn họ có thể có hiểu lầm là có ý gì, kỳ thực hai bên cũng không làm chuyện mà bọn họ cho rằng đối phương đã làm, ngọn nguồn mọi chuyện đều có thể là do người khác?
Sư Huyên Huyên không thể tin được, Bạch Mẫn Mẫn vẫn luôn là bạn tốt của cô, cô không tin cô ấy sẽ làm chuyện như vậy!
Nhưng một khi cô ấy nghi ngờ, sau đó ngẫm lại hành vi trước đây của Bạch Mẫn Mẫn, Sư Huyên Huyên phát hiện ra rằng rất nhiều hành vi của Bạch Mẫn Mẫn thực sự kỳ lạ.
Cô ta luôn coi thường Liễu Tuyết trước mặt cô, cố gắng khơi dậy lòng căm thù Liễu Tuyết của cô ấy.
Hoặc cô ta thường nói về những lời đàm tiếu mà cô ta đã nghe được, nói rằng Liễu Tuyết đang có ý định nhắm vào cô, có nhiều chuyện cô cứ Liễu Tuyết đã làm, nhưng thực sự đều được biết thông qua Bạch Mẫn Mẫn.
Cô là người như vậy, chỉ cần đối phương là bạn bè, cô sẽ đối xử hết lòng với người đó không chút nghi ngờ.
Liễu Tuyết hỏi: "Nếu thực sự là Bạch Mẫn Mẫn, tại sao cô ta lại làm như vậy? Khiêu khích mâu thuẫn giữa tôi và cô ấy, nó có ý nghĩa gì? Để tôi bắt nạt cô ấy sao?"
Cô ta liếc mắt nhìn Sư Huyên Huyên, "Chẳng lẽ cô cướp đàn ông của cô ta? Cho nên cô ta mới nhắm vào cô?" Thiển Hạ lại cho rằng: "Mục tiêu của cô ta hẳn là cô, khiến danh tiếng của cô bị hủy hoại."
Sư Huyên Huyên cắn môi phản kích: "Tôi không bao giờ làm chuyện này, có phải cô đã cướp đàn ông của cô ta không!"
Liễu Tuyết không có lập tức phản bác, ngược lại lâm vào trầm tư, trầm tư vài giây, sau đó do dự nói: "Ừm...đổi chỗ khác nói."
Một đoàn người, bao gồm cả Vân Ca bị lôi kéo đi cùng, đến biệt thự của Liễu Tuyết bên bờ hồ ở trường học.
Vừa bước vào biệt thự, một người đàn ông có khuôn mặt đẹp trai tiến đến, chào hỏi ân cần Liễu Tuyết, Liễu Tuyết phất tay cho hắn ta lui đi.
Cô ta quay đầu nhìn đám người Sư Huyên Huyên đang ngẩn người, "Các người nhìn tôi như vậy làm gì? Tôi có tiền, tìm đàn ông đẹp trai không được à?"
Thiển Hạ giơ bàn tay nhỏ bé của mình lên, nói một cách yếu ớt: "Không có vấn đề."
Tam quan của Sư Huyên Huyên cũng được đổi mới, "Cô, cô, cô, cô như vậy về sau kết hôn thì thế nào?"
Cô chính là nói về đêm tân hôn, nếu cô đã có quan hệ với người khác, sẽ bị coi là cô dâu không trong sạch, một đại gia tộc sẽ không muốn một cô con dâu như vậy.
Liễu Tuyết cười lạnh một tiếng, "Không cần lo lắng, hiện tại chỉ cần ba phút đã có thể chữa trị."
Cô ta lấy ra một danh sách có rất nhiều tên đàn ông trên đó, tên của mỗi gã đàn ông được mã hóa bằng số và điểm số, cô ta ném danh sách cho Sư Huyên Huyên.
Liễu Tuyết: "Xem đi, bên trên có người quen của Bạch Mẫn Mẫn hay không, người bị nghi ngờ là bạn trai của cô ta, người đó không phải là bạn của cô sao?"
Thiển Hạ hỏi: "Đây là cái gì?"
Liễu Tuyết nói: "Tám điểm trở lên là những người tôi cảm thấy thích hợp để kết hôn, năm đến bảy điểm là đối tượng tôi chơi đùa trước khi kết hôn, những người ít hơn năm điểm là mấy món đồ chơi tôi sử dụng để giải sầu."
Cô ta ngả người ra sau, "Cô có thể nói với người khác, nhưng sẽ không ai tin cô đâu."
Sư Huyên Huyên mím môi nói, "Chúng tôi sẽ không nói với những người khác." Mấy người Thiển Hạ cũng gật đầu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT