Thiển Hạ nhìn Bạch Mẫn Mẫn, khi bọn họ gặp Sư Huyên Huyên lần đầu tiên, cô ấy không có người bạn này.

Lúc trước, giữa Sư Huyên Huyên và Liễu Tuyết đã xảy ra mâu thuẫn, nhiều nhất chỉ là Liễu Tuyết coi thường gia đình nhà giàu mới nổi của Sư Huyên Huyên, chế nhạo cô ấy giành giật đồ của mình, chưa bao giờ có chuyện hãm hại Sư Huyên Huyên.

Nhưng kể từ khi Sư Huyên Huyên giới thiệu người bạn tốt Bạch Mẫn Mẫn, cô ấy không ngừng kể về việc Liễu Tuyết ra tay với các tác phẩm của cô hoặc là âm mưu kiếm chuyện cô ấy.

Theo trực giác, Thiển Hạ nghĩ có gì đó không ổn với Bạch Mẫn Mẫn.

Trước mặt ba người Vân Ca, Bạch Mẫn Mẫn công khai nói Liễu Tuyết đáng ghét như thế nào.

Sư Huyên Huyên đã cố gắng ngăn cản cô ấy nhiều lần, nhưng Bạch Mẫn Mẫn vẫn nói: "Là do cậu quá tốt nên cô ta mới bắt nạt cậu!"

Tâm trạng Sư Huyên Huyên xấu đi rõ rệt, còn Bạch Mẫn Mẫn vẫn an ủi cô ấy, nói: "Không phải cậu đã cá cược với cô ta sao? Nếu cậu giành chiến thắng trong cuộc thi sắc đẹp, cô ấy sẽ xin lỗi cậu trước mặt mọi người và thừa nhận rằng cậu càng ưu tư hơn cô ta."

Bạch Mẫn Mẫn hướng qua phía ba người Vân Ca nói một cách thân thiện: "Huyên Huyên mời mọi người đến đây chắc chắn cậu ấy rất tin tưởng vào thực lực của mọi người, chúng ta hãy cùng nhau giúp đỡ Huyên Huyên!

Đôi mắt cô ấy dừng lại ở Phượng Hoàng một lúc, rồi lại dời đi.

Trên đường đi, nhiều người đều đổ dồn ánh mắt vào Phượng Hoàng.

Phượng Hoàng cao gần 1 mét 8, áo sơ mi nhiều màu sắc và hoa văn, quần ống rộng, hoa tai, nhẫn, vòng tay, dây chuyền và các loại trang sức khác không thiếu cái nào, trông có vẻ là một sự kết hợp lạ mắt, nhưng thực ra lại rất hài hòa.

Những người qua đường hình như hoàn toàn không thể hiểu tại sao có một người đàn ông trang điểm, mà còn ăn mặc tinh tế hơn phụ nữ, không có chút nam tính nào. Cách ăn mặc của người đàn ông này, ngay cả những nhà thiết kế nam nổi tiếng cũng hiếm khi thấy họ trang điểm như thế này, thật nực cười.

Phượng Hoàng không quan tâm đến những cái nhìn chằm chằm, chỉ tay lén lút đó.

Hắn bước đi rất tự tin, ai khinh thường nhìn hắn, hắn ta sẽ quay đầu nhìn lại, đối phương liền không dám nhìn nữa.

Vân Ca cõng trên lưng một con ngỗng trắng lớn, chậm rãi bước đi, giống như làm nền cho một đám người.

Cô đang suy nghĩ làm thế nào để đối phó với hàng trăm ngàn người bionic trong căn cứ, sau khi thành lập trạm vũ trụ, giao thông sẽ thuận tiện hơn, giá xây dựng tòa nhà trên tinh cầu sẽ thấp hơn nhiều.

Khi đó, số tiền trong tài khoản của cô, số tiền từ sự hợp tác với Học viện quân sự Đồng Thiên và Học viện Thần Quang, trừ đi chi phí nhân công, sẽ đủ để xây dựng một thành phố trung tâm.

Chờ chuyện của Thiển Hạ và Mạc Nhu được giải quyết, cô sẽ đưa mấy người chơi và Mạc Nhu trở lại TU787 để đẩy nhanh quá trình xây dựng tinh cầu, sau đó giải quyết vấn đề đói khát của Hải Hoàng.

Hoàng Khang Thái, nhà thiết kế vườn hoa Vĩnh Hằng ở Thần Châu Tinh, ngày hôm qua đã hỏi cô một số thông tin về tinh cầu, thủ tục nhập cảnh của mấy nhân vật cấp cao như hắn phức tạp hơn nhiều so với Lý Dũng, có lẽ qua năm sau mới đến TU787 được.

Trong khi Vân Ca đang suy nghĩ, Tiểu Tỏa Niệt ở phía sau đã mở to đôi mắt ngỗng, tham lam nhìn các thiếu nữ qua lại trên sân trường, khí tức thanh xuân tràn ngập.

Rõ ràng chỉ là con ngỗng mà còn mê gái.

Khi bọn họ đến ký túc xá, Sư Huyên Huyên và Bạch Mẫn Mẫn đã đi xin giấy chứng nhận liên quan để có thể ở lại trường, Thiển Hạ kéo Vân Ca và Phượng Hoàng tới nói về Bạch Mẫn Mẫn.

Phượng Hoàng gật đầu: "Đúng vậy, hành động của cô ta không giống như một người thực sự coi người kia là bạn bè. Một người bạn thực sự sẽ không nhắc đến một người nhiều lần trong khi cô ta biết rằng bạn mình không thích người kia chút nào, chỉ vì muốn bạn mình có cái gọi là 'tinh thần chiến đấu'."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play