Cốc Hưng Hoa nói: "Gặp lại mọi người, tôi rất vui khi thấy có nhiều đồng bào được sống thoải mái và an nhàn như thế này."

Hắn trông rất hài lòng, giống như một người cha nhìn thấy những đứa con của mình ở bên ngoài đấu tranh và giành được thắng lợi.

Người chơi: "?"

Đợi đã, có quá nhiều thông tin và họ không thể tiêu thụ tất cả cùng một lúc!

Người chơi vẫy tay: "Trói chặt họ lại và đưa về để xét xử trước!"

Ở một nơi khác, đám người chơi vây quanh Kiều Hựu Lâm, bối rối nhìn hắn tự trói mình lại và giao mình vào tay bọn họ để đưa về.

Người chơi: "......"

Người chơi: Không biết phải phản ứng như thế nào, thậm chí cảm thấy khá hụt hẫng.

Kiều Hựu Lâm nói: "Bộ mấy người không thích cách trói này à? Không phải Vân Ca thích nhất cách trói người này sao? Các người là tay sai của cô ấy, phong cách làm việc lại không giống cô ấy à?"

Người chơi bất ngờ, tên này có quen biết với nhãi con sao?

Họ dẫn Kiều Hựu Lâm đi và đưa hắn trở về căn cứ.

Cả năm tên xâm nhập vào TU787 đều bị bắt.

Trong năm người, chỉ có hai người thực sự là hải tặc tinh tế, ba người còn lại là gián điệp.

Người chơi nhìn Khâu Minh Huy đang ngất với ánh mắt tội nghiệp. Trong số năm tên tay sai của hắn, có tới ba người là bị người khác gài vào. Đáng tiếc là hắn hoàn toàn không nhận ra điều đó.

Người chơi trao đổi thông tin.

Cả năm người đều bị giam giữ, Cốc Hưng Hoa và Sử Tư Nghiên không cần nói, bọn họ rõ ràng có liên quan với nhau. Còn đối với Kiều Hựu Lâm và hai người còn lại thì khác, cả hai bên đều không ngờ rằng ngoài mình ra còn có một người khác trà trộn vào nhóm năm người mà họ không hề nhận ra.

Người chơi: "Chậc chậc." Lại một lần trầm trồ tên Khâu Minh Huy đúng là một gã vô dụng.

Họ cảm thấy rằng, ngay cả khi có sự hỗ trợ của sinh vật cộng sinh, thì chủ tinh cầu cũng không mạnh hơn bao nhiêu.

Nhìn tên Khâu Minh Huy này đi, hắn thậm chí còn không nhận ra trong nhóm của hắn có gián điệp. Có phải vì sinh vật cộng sinh đã không cảnh báo hắn, hay sinh vật cộng sinh cũng không phát hiện ra được?

Người chơi yêu cầu ba người giải thích rõ ràng mọi chuyện, nếu không sẽ bị tra tấn đến chết!

Sử Tư Nghiên trơ mắt, cô nhớ những người chơi thân thiện mà cô đã gặp trước đây, những người chơi này không lẽ là hai nhóm hoàn toàn khác nhau à?

Đội nhà nước liền đuổi những người chơi quậy phá đi, để lại những người chơi tò mò về cốt truyện ở lại nghe ngóng.

Cốc Hưng Hoa nhìn Khâu Minh Huy đang trong tình trạng thê thảm này, còn có Cung Chính Thiên, người đã mất ý thức và trở nên điên loạn, dưới ánh mắt của Sử Tư Nghiên hắn lộ ra vẻ trầm ngâm.

Kiều Hựu Lâm nhìn xung quanh, cuối cùng hắn giơ tay lên và nói: "Trước đó tôi đã bị giam giữ một thời gian dài, rất vất vả mới thoát ra khỏi đó. Tôi không muốn lại bị giam ở đây nữa, các người có thể giúp tôi mua một số thứ trên Tinh Võng không?"

Hắn cần mua những thứ cần thiết để gỡ bỏ những lớp giả trang dài hạn.

Đội nhà nước đã mua những thứ mà Kiều Hựu Lâm cần, sau khi hắn gỡ bỏ các lớp ngụy trang trên mặt, một người chơi chỉ vào hắn nói: "Tôi nhớ hắn, tên sĩ quan của liên minh quân đội khi họ lần đầu tiên đến đây! Tên gì ấy nhỉ?"

Người chơi khác nhắc nhở: "Thẩm Tĩnh An!"

Thẩm Tĩnh An cầm lấy tấm gương do đội nhà nước đưa cho, nhìn vào gương rồi nói: "Vẫn là khuôn mặt của mình ưa nhìn." Hắn chạm vào khuôn mặt, "Sao trên thế giới lại có một người đẹp như tôi?"

Đội nhà nước chưa từng gặp Thẩm Tĩnh An. Thời điểm đụng độ những NPC đầu tiên như Ghost Hand, bọn họ còn chưa tham gia vào trò chơi.

Nghe những người chơi khác nói, anh chàng đẹp trai này chính là bạn cùng lớp của Vân Ca.

Cách nhanh nhất để xác minh danh tính của Thẩm Tĩnh An là liên hệ với Vân Ca để xác nhận.

Thẩm Tĩnh An cười: "Việc này đơn giản thôi, đợi một chút."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play