Ánh mắt Kiềm Chi Lư buồn bã nói: "Tôi mẹ nó đã sớm trở lại căn cứ, Thiển Hạ với mấy người khác đều không phát hiện ra rằng tôi đã mất tích, bọn họ thậm chí còn không chú ý đến, không phát hiện ra!!!"
Mễ Tử Điền gãi đầu, đột nhiên Kiềm Chi Lư bật dậy, nhìn vào thông tin liên lạc và nói: "Này, người từ học viện quân sự Đổng Thiên đến nhanh như vậy sao? Đơn đăng ký không phải đã được phê duyệt chưa lâu sao? Thực sự quá hiệu suất."
Kiềm Chi Lư hô to với mấy người chơi, nói: "Đi thôi, nghênh đón các vị khách!"
Thời điểm tinh hạm học viện quân sự Đổng Thiên đến TU787, Lý Lộc Lộc đột nhiên ngẩng đầu lên, bỏ lại Lục Thần đang đút cơm, chạy đến phòng của Cơ Bảo.
Lục Thần thẫn thờ nhìn chiếc thìa trong tay cùng với phần cơm còn lại, sau khi nghĩ nghĩ, hắn ta cảm thấy rằng Lý Lộc Lộc sẽ không ăn nữa.
Lục Thần đang muốn vứt phần cơm còn lại, nhưng nhìn thấy một vài người chơi với đôi mắt sáng ngời đang canh giữ cửa nhà ăn, cũng như mấy khẩu hiệu được dán trên mỗi bàn ăn.
"Tiết kiệm lương thực là vinh quang, lãng phí lương thực là đáng xấu hổ."
"Một hạt gạo tuy nhỏ, nhưng điều đặc biệt quan trọng, trung thực và biết xấu hổ. Tiết kiệm tuy bình thường, nhưng nó có thể giúp ích cho sự phát triển của tinh cầu."
Lục Thần lay lay phần cơm dư lại, hắn quả thật nghi ngờ có người chính phủ trà trộn trong đám người chơi.
Mấy người chơi tham gia vào những việc này cũng thật ác độc, thế nhưng càng ngày càng có nhiều người chơi hăng say tham gia hơn.
Lục Thần tự nhủ tất cả đều vì một môi trường trò chơi tốt hơn.
Lục Thần: "Nấc~"
Bên kia, Lý Lộc Lộc thì đang nói chuyện với quả trứng: "Đừng lo, tôi sẽ bảo vệ tốt mọi người!"
Râu trứng trùng vươn ra lại thu về, Lục Thần gõ cửa phòng: "Lộc Lộc em sao vậy, lần sau ăn không hết thì đừng lấy nhiều như vậy!"
Lý Lộc Lộc nhảy ra khỏi phòng, nói với Lục Thần: "Anh ơi, em cũng muốn gặp khách." Lục Thần: "Được, anh sẽ đưa em đến đó."
Mễ Tử Điền là một thành viên trong đội chào mừng của học viện quân sự Đổng Thiên, hắn ta nhìn các thành viên của học viện quân sự Đổng Thiên bước xuống tinh hạm, đột nhiên ánh mắt hắn đờ đẫn——
Sao lại có một tên giống số 1 thế nhỉ!
Mễ Tử Điền khẳng định hắn không nhìn nhầm.
Hai mắt hắn sáng lên, hiểu rõ tại sao mình lại c.h.ế.t trở về, hóa ra là nhiệm vụ âm mưu hai phía!
Hắn ta vừa c.h.ế.t mới trở về không bao lâu, số 1 không thể nào từ Thần Châu chạy tới TU787 nhanh như vậy, người này có khuôn mặt giống Số 1 như vậy, nhất định là có quan hệ với Số 1.
Mễ Tử Điền không phải là người che giấu nhiệm vụ, hơn nữa, Tinh Cầu Của Chúng Ta là một trò chơi đồng đội, các nhiệm vụ cho đến nay đều hướng tới thúc đẩy việc xây dựng tinh cầu, hắn lặng lẽ gửi vấn đề này cho mấy người chơi khác để bọn họ chú ý hơn đến nhóm người đến từ học viện quân sự Đổng Thiên này, nói không chừng có trá.
Người chơi xem được tin tức, sau đó nhìn NPC, càng lộ ra nụ cười hiền lành, không chút nào dối trá.
Năm người đến từ học viện quân sự Đổng Thiên, người đứng đầu là phó hiệu trưởng của học viện - Khưu Minh Huy, bốn người còn lại là nhóm giáo viên Cốc Hưng Hoa, Kiều Hữu Lâm, Triệu Tiêu Dĩ và Cung Chánh Thiên.
Mễ Tử Điền nói rằng người trông giống người gã bionic Số 1 đã g.i.ế.c hắn ta chính là Cốc Hưng Hoa, là giáo viên trong đội ngũ giáo viên.
Bởi vì khuôn mặt hắn ta quá ưu tú, không khiêm tốn nổi, người chơi đã lén chụp lại khuôn mặt này làm tư liệu sống dự phòng cho việc nắn mặt.
Người chơi: Xinh đẹp cỡ vầy, sau này sẽ là của bọn họ!
Linh Dương là người phụ trách ngoại giao lần này, người chơi nhìn Linh Dương đang nói chuyện với người của học viện quân sự Đổng Thiên, thầm thì lẩm bẩm: "Tại sao Linh Dương lại giống như thủ lĩnh của đơn vị chúng ta vậy?"
"Trông cũng rất giống với hiệu trưởng trường chúng tôi, Ốc Nhật. Tôi nhìn nụ cười tủm tỉm lại không nói lên lời của hắn là sợ đến da vịt da gà nổi đầy."
Tay Lục Thần bị nắm chặt, hắn ta cúi đầu nhìn xuống, Lý Lộc Lộc nhìn chằm chằm vào lưng của Khưu Minh Huy, phó hiệu trưởng của học viện quân sự Đổng Thiên.
Cô bé dường như đã nhìn thấy một cái gì đó khác.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT