Vân Ca cất hợp đồng đi, trước khi rời đi còn nói với Đường Manh: "Con trùng đó không có trả thù cô."
Đường Manh không hiểu tại sao Vân Ca lại nói như vậy.
Sau khi hai vợ chồng bước ra khỏi phòng tiếp khách, bọn họ như được sống lại.
Người chơi: "Lý Dũng! Xem quang giáp của tôi có vấn đề gì không. Cờ hó Nam Phu kia vỗ vào cánh tay nó, tới giờ vẫn không nhúc nhích được!"
Lý Dũng: "Được, chờ tôi."
Hắn ta ôm lấy Đường Manh, cúi đầu hôn lên mặt cô ấy một cái: "Anh rất vui!"
Đường Manh đẩy hắn ta ra: "Anh làm gì vậy, nhiều người như vậy."
Người chơi la ó: "Tại sao chúng ta phải xem cơm chó nóng hổi này chứ!"
Không lâu sau đó, người chơi nhận được một lời nhắc từ hệ thống rằng Lục Thần, Hùng Sơ Mặc, Quảng Trúc Kỷ, Dịch Kì Cẩu, Khuyết Hân Nghiên, Phượng Hoàng và mấy người khác đã cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ tập thể [Bí mật của gia đình Lý Dũng], phần thưởng là giá trị thể lực và sinh mệnh hạn mức cao nhất, cùng với một phần tinh nguyên.
Người chơi xem thông báo nhiệm vụ, biết chuyện gì đã xảy ra với gia đình Lý Dũng, cùng chuyện của Lý Lộc Lộc là nửa người nửa Trùng Tộc.
Ngoài ra, hệ thống yêu cầu người chơi không được tỏ vẻ như đã biết trước mặt gia đình Lý Dũng, ngay cả khi bọn họ nhìn thấy Lý Lộc Lộc trong các hình dạng khác cũng phải giả vờ như không nhìn thấy.
Người chơi: "Hừ! Quả nhiên Lý Dũng và người nhà có cốt truyện che giấu! Chết tiệt, tại sao không phải là tôi phát hiện ra cốt truyện này chứ!"
Lục Thần phát hiện ra Lý Lộc Lộc thực sự sử dụng rất tốt, một nhóm bọn họ đưa Lý Lộc Lộc cùng đi săn, bọn họ không cần phải làm gì cả, chỉ cần bưng Lộc Lộc đến, con bé liền có thể cắn c.h.ế.t con mồi.
Đây chính là Cơ Bảo thứ hai của bọn họ sau này ư?
Chờ một chút!
Lộc Lộc là Trùng Tộc, cô bé luôn trò chuyện với Cơ Bảo, có phải vì cô bé thực sự có thể nói chuyện với Cơ Bảo không?
Vân Ca cũng nhận ra điều này, cô để người chơi hỏi Lộc Lộc. .
Truyện Đoản VănLý Lộc Lộc nói: "Chỉ có mình em nói chuyện thôi."
Lục Thần tìm Vân Ca báo cáo tình huống, Vân Ca tỏ vẻ đã biết, lại hỏi Lục Thần tình hình gần đây của Lý Lộc Lộc. Lục Thần vỗ đùi, kích động nói: "Mẹ kiếp, nhãi con, nói cho con biết, mũi của Lộc Lộc còn nhạy hơn cả mũi chó, không con mồi nào có thể thoát khỏi mũi của nó, không hổ là Trùng Tộc ăn sạch mọi thứ, rất giỏi trong việc tìm kiếm thức ăn!"
Vân Ca: "?"
Cô yếu ớt nói: "Anh để cho một đứa bé chín tuổi giúp mình đi săn?"
Thân thể Lục Thần cứng đờ: "Không có, đây là trò chơi mà Lộc Lộc yêu thích, tự con bé yêu cầu."
Vân Ca cố ý dắt Lục Thần đi hỏi Lộc Lộc xem coi con bé có phải nguyện ý đi muốn học đi săn hay không?
Lý Lộc Lộc gật đầu: "Thích chạy tới chạy lui."
Vân Ca yêu cầu Lục Thần chia sẻ cho cô bé thù lao của mình.
Lý Lộc Lộc cầm một xấp tinh nguyên đi tìm Cơ Bảo, cô bé nói: "Cậu xem, tớ có thể kiếm tiền rồi nhé, mấy anh chị cơ bản không sợ tớ, còn dạy tớ đi săn như thế nào, cậu không ra ngoài chơi với tớ sao?"
Râu trứng trùng sờ sờ tiền, rồi lại thu hồi râu.
Lý Lộc Lộc: "Tớ không hiểu rõ tại sao cậu ra ngoài sẽ thu hút trùng trùng, tớ có thể gọi trùng trùng tới, cũng có thể ngăn trùng trùng không tới."
Râu trứng trùng giơ ngón giữa.
Lý Lộc Lộc: "Hừ, tớ rất lợi hại, cậu không so được với tớ đâu, mấy anh chị đều khen tớ!"
Cô bé lắng nghe một lúc, "Được rồi, tớ cũng không muốn tinh cầu trở thành như vậy, nếu cậu đổi ý, tớ sẽ nhờ mấy anh chị giúp đỡ."
Bề mặt của quả trứng run lên, nó ăn thịt sống do Lý Lộc Lộc ném ra, màu trắng của quả trứng càng trở nên rắn chắc.
…
Nhìn thấy báo trắng đứng ở cửa ra vào căn cứ, người chơi hưng phấn nhảy lên phía trước: "Sax, mày tới rồi, mày tới rồi!"
Tiểu Tỏa Niệt: "Cạc, cạc, cạc!"
Người chơi vòng tay ôm cổ Tiểu Tỏa Niệt, "Nhất định là công lao của nhóc con phải không? Còn thắc mắc hai ngày nay sao lại biến mất! Tao còn tưởng mày chạy trốn là vì sợ bị Lộc Lộc ăn thịt!"
Tiểu Tỏa Niệt: Này! Tôi mà sợ Trùng Tộc sao? Đánh rắm!
Vân Ca cũng rất ngạc nhiên khi nghe tin Sax đến.