Vân Ca thấy Lý Lộc Lộc duỗi tay ôm lấy cô, cô cũng bế Lý Lộc Lộc lên.

Đứa nhóc vùi vào tóc cô, há cái miệng nhỏ nhắn ra, nhắm ngay xúc tu của bạch tuộc nhỏ mà cắn xuống.

Hải Hoàng: A a a a a a, nó cắn ta, nó cắn ta, để ta ăn luôn cái con nhỏ nhân loại c.h.ế.t tiệt này đi!

Vân Ca lập tức buông Lý Lộc Lộc ra, kiểm tra Hải Hoàng, thấy nó không bị gì cả.

Lý Lộc Lộc nói: "Em muốn ăn mực."

Vân Ca đen mặt, trách không được tại sao đòi ôm, hóa ra là nhìn vào mấy cái xúc tu của Hải Hoàng.

Cô lại nhớ đến khoảng thời gian trước Lý Lộc Lộc đuổi theo đòi gặm Tiểu Tỏa Niệt, chỉ vì nó muốn ăn vịt quay, cái con nhóc này thấy gì đòi ăn đó, thật giống như Trùng Tộc.

Vân Ca nói: "Không thể thấy thứ gì cũng đòi ăn được có biết không?"

"Dạ." Lý Lộc Lộc ôm gấu bông, nhận lấy đĩa thịt nướng Vân Ca đưa, đưa vào miệng ăn, cô bé vẫn chưa ăn gì.

Cô bé nhảy nhót đi về hướng phòng của Cơ Bảo.

Hải Hoàng ôm đầu, la ó um sùm ở trong đầu Vân Ca: Ta ô uế rồi! Ăn nó! Ta muốn ăn nó!

Vân Ca rút d.a.o ra, bắt lấy Hải Hoàng mang về phòng ngủ, ghim nó ở trên bàn, đầu d.a.o hướng ngay xúc tu của nó, cười tủm tỉm nói: "Nói lại, ngươi muốn ăn cái gì? Ăn thịt nhân loại hả?"

Hải Hoàng:...

Nó tủi thân mà dùng xúc tua ôm lấy bản thân, mắt thú nhìn vào người tí hon trên vai Vân Ca, nói: "Hắn một chút cũng không đáng yêu như tôi, tại sao cô lại mở trung tâm tinh thần lực ra cho hắn? Rõ ràng là thế giới của hai chúng ta, cô lại để người thứ ba xen vào." Vân Ca dùng d.a.o đ.â.m vào bên cạnh đầu Hải Hoàng, cô nói: "Đừng có mà học mấy lời nói của đám người trong căn cứ."

Theo cách hiểu của mấy sinh vật cộng sinh, Cảnh Trí có cùng thể tinh thần giống với bọn chúng, yêu cầu phải phụ thuộc vào sinh vật trí tuệ khác mới có thể tự chủ hành động.

Dù cho ít thấy nhưng không có nghĩa không có, rất lâu về trước nó có gặp qua một thể tinh thần cùng loại, chẳng qua đối phương không phải là người ác mà thôi, chỉ là một chàng trai có chiều cao ngang với con người.

Mặt Cảnh Trí vô cảm, đúng là dạng chủ nhân thế nào thì có sinh vật cộng sinh giống vậy, da mặt dày như nhau.

Nếu muốn nói về thứ tự, cũng là hắn tiến vào trung tâm tinh thần lực của ký chủ trước.

Vân Ca thấy khả năng biểu đạt ngôn ngữ của Hải Hoàng càng ngày càng lưu loát, cô hỏi: "Ngươi tiêu hóa hết chưa?"

Sau khi Hải Hoàng ăn toàn bộ Xà Vĩ Ưng, đã tiến vào thời gian tiêu hóa, Xà Vĩ Ưng đại biểu cho toàn bộ tinh cầu, bên trong chứa đựng lực lượng sinh mệnh cũng không nhỏ như thân hình nhỏ của nó.

Hải Hoàng rất lâu rồi không ăn gì, bởi vậy phải mất thời gian để tiêu hóa. Trong giai đoạn tiêu hóa, hiệu quả chiến đấu của nó gần như bằng không, vậy nên nó cũng không tấn công được sinh vật cộng sinh Qua Phi Bạch, chỉ có thể động khẩu một chút, thuận tiện dùng khí thế khiến cho đối phương sợ hãi, dù rằng nó động thủ cũng không nhất định sẽ thắng.

Một bộ phận lớn sinh vật cộng sinh cũng chịu ảnh hưởng bởi việc xây dựng tinh cầu của chủ tinh cầu. Ví dụ như, việc duy trì tinh cầu, quá trình vận chuyển các chất dinh dưỡng của sinh vật tự nhiên c.h.ế.t đi, các loại năng lượng khác, đều giúp sinh vật cộng sinh tăng thực lực.

Chênh lệch giữa Hựu Tinh với TU787 cũng không tính là lớn, bởi vậy Hải Hoàng mới có thể có được hiệu quả tiêu diệt tức thì.

Sự chênh lệch về tài nguyên giữa TU787 với Thiên Khải tinh không hề nhỏ, trừ phi Hải Hoàng biết nhược điểm của đối phương là gì.

Hải Hoàng nói mỗi sinh vật cộng sinh đều có nhược điểm của mình, nhược điểm của nó chính là kỳ tiêu hóa. Nhưng nó cùng với tinh cầu trưởng thành, nhược điểm này sẽ càng ngày giảm đi, nhưng vẫn tồn tại ở đó.

Đối với câu hỏi của Vân Ca, Hải Hoàng vẫy vẫy xúc tu: “Còn một chút.”

Điều này giúp kỹ năng giao tiếp và trí thông minh của nó tăng lên rất nhiều, nói chuyện cũng không còn giống tiểu TU787 thiểu năng trí tuệ trước đây.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play