Trong phòng khách, những người còn lại cũng lần lượt nhặt lên những tấm ảnh và giấy tờ rơi dưới chân họ.
Đó là một số tài liệu cùng một bức thư giống như thư tay, có lẽ vì muốn tránh để lộ nét chữ nên nội dung được đánh máy trên giấy A4.
Cố Thư Di cầm trong tay một tấm ảnh, nhìn thấy hình ảnh cha mình khi còn trẻ.
Cô không quen người đàn ông này lắm, vì mãi đến năm mười tuổi mới gặp được vài lần. Người đàn ông trầm lặng, lạnh nhạt, từng trải qua năm tháng trong tù đã khiến ông ta trở nên cộc lốc và câm nín. Ông ta thường ngồi nơi bậu cửa, lặng lẽ hút thuốc mà không nói lời nào. Ánh mắt ông ta nhìn cô luôn chứa đựng một cảm xúc phức tạp, sâu sắc. Sau khi ra tù, ông ta làm vài công việc lặt vặt để kiếm tiền, mua cho cô một chiếc cặp sách màu đỏ mới, sau đó ra đi mãi mãi.
Cố Thư Di vẫn còn nhớ cơn mưa lớn ngày ấy.
Không ai quá buồn bã, có lẽ vì trong suốt mười năm qua, người này đã bị xem như không tồn tại. Cô đứng trong mưa, cũng không rơi một giọt nước mắt nào, chỉ nhìn chiếc quan tài màu đen từ từ bị từng nhúm đất vàng phủ lấp.
Khi quay lại từ dòng ký ức, Cố Thư Di cảm nhận những ánh mắt đổ dồn về phía mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play