Cố Thư Di nghe thấy giọng nói của người đàn ông.
Cô khẽ nheo mắt thành một đường nhỏ để quan sát tình hình, khi xác nhận rằng dường như thật sự không có chuyện gì xảy ra, cô mới mở hẳn mắt ra.
Bấy giờ trong tay Bùi Cận Bạch đã không còn tuyết nữa.
Cố Thư Di nhìn thấy cảnh tượng đó mà chỉ muốn ngâm một bài thơ, thổi phồng Bùi tổng là người đàn ông bao dung, rộng lượng nhất trên đời này.
Chỉ có điều, tạm thời cô không thể nghĩ ra được bài thơ nào phù hợp, Cố Thư Di bèn gật đầu cười ngượng với Bùi Cận Bạch: “Cảm ơn Bùi tổng.”
Bùi Cận Bạch hình như khẽ “hừ” một tiếng, sau đó cầm lấy viên đá trong lòng bàn tay của Cố Thư Di, dùng nó để làm mắt và mũi cho người tuyết.
Nhìn thấy người tuyết đã hoàn thành, Cố Thư Di vui mừng, vội vàng lấy điện thoại ra chụp ảnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play