Tay Triệu Giai Thành dùng sức rất mạnh, Hoàng Vũ Vi chỉ cảm thấy linh hồn nhỏ bé sắp bay mất.

Cô ta cảm thấy hôm nay mình c.h.ế.t chắc rồi!

Không ngờ người nhà họ Triệu lại tàn độc như vậy!

Nếu hôm nay Triệu Giai Thành thật sự g.i.ế.c c.h.ế.t cô ta thì thật đúng là sẽ không có ai hay biết!

May mà Triệu Giai Thành đã buông tay vào khoảnh khắc cuối cùng.

Anh ta mặc quần áo chỉnh tề, Hoàng Vũ Vi quỳ rạp trên mặt đất không ngừng ho khan, cả người sợ tới mức phát run!

"Ông đây vừa mới nghĩ ra, có một cách rất phù hợp với cô, không phải là cô muốn tìm kiếm một người che chở, để Vương lão không truy cứu hành vi của cô sao? Ông đây tìm giúp cô, cô nhớ phải nghe lời, nếu không... Sớm hay muộn vẫn sẽ c.h.ế.t trong tay ông đây!"

Hoàng Vũ Vi run sợ trong lòng, hiện tại cô ta mới biết được cái gì gọi là tàn nhẫn độc ác thật sự!

Triệu Giai Thành dẫn cô ta đi, giấu ở trong một căn phòng trống.

"Chờ kế hoạch của tôi thành công sẽ đến đón cô."

Thật ra Hoàng Vũ Vi đã mang tới linh cảm cho anh ta.

Sau khi đứa cháu ngoại đó của Hạ Kính Đình về Kinh Thị không biết đã bị bao nhiêu người ghen ghét.

Mắt thấy anh sắp thẳng tiến lên vị trí cao, ai có thể ngồi yên cho được?

Triệu Giai Thành chuyển động đồng hồ trên cổ tay, không thể không nói, anh ta đã sớm muốn xử người này.

Nhưng nghe nói Cố Dục Hàn là một người cực kỳ nhạy bén có kỷ luật, không dễ dàng động vào được.

Lần này anh ta muốn dùng Hoàng Vũ Vi thử xem, có phải tên quân tử trong truyền thuyết này thật sự kiên cố không phá vỡ nổi hay không!

Nhà họ Triệu tất phải xử lý phe cánh của Hạ Kính Đình! *

Hà Loan Loan ở nhà dưỡng thai nửa tháng, quả thực đau đầu!

Hạ Quân gần như đã chuyển đến nhà họ Lý, sáng sớm đã mang theo cá trích tươi mua được ở chợ bán thức ăn tới đây, tự tay hầm canh cá trích đậu hũ còn có canh chân giò đậu nành cho Hà Loan Loan, muốn nhìn Hà Loan Loan ăn.

Càng đừng nói đến đồ ăn vặt, bánh trứng gà mới ra lò, hạt dẻ vừa rang, bánh mứt táo của Hạnh Hoa Lâu, bánh dừa của Bát Đại Gia...

Hiện tại Hạ Quân quả thực đã thuộc những món ăn đó như lòng bàn tay!

"Loan Loan, bánh trứng gà kia lần nào cũng tầm chín giờ buổi sáng sẽ cho ra lò lô đầu tiên, mẹ qua đó mua trở về còn nóng đấu, con ăn là vừa. Trong bụng con đang có ba bé cưng, phải nạp đủ dinh dưỡng!"

Bên cạnh, Lý Quốc Chấn nhìn Hạ Quân nhiệt tình như vậy, bất đắc dĩ mà buông đồ ăn vặt trong tay mình xuống.

Ông ấy cũng đã đi mua sữa bột nhập khẩu cho con gái, còn có quả hạch, hạch đào, táo tàu các loại mà bạn bè ở biên cương gửi tới.

Hà Loan Loan bất đắc dĩ kêu khổ: "Đúng là con đang mang thai ba đứa bé nhưng dạ dày con chỉ lớn như vậy thôi! Một ngày đã ăn sáu bữa rồi, ăn đến phát mệt rồi ạ!"

Bởi vì dinh dưỡng tốt, hơn nữa luôn uống thuốc dưỡng thai rất tốt nên có vẻ cái thai của cô đã rất ổn định.

Đừng nhìn mới nửa tháng, thân hình của Hà Loan Loan đã mập lên khá nhiều rồi.

Lúc Tào Quyên dẫn Trân Trân tới thăm Hà Loan Loan cũng đều giật mình nhảy dựng!

"Hiếm thậy đấy, Loan Loan, không ngờ cô lại mập vậy?"

Hà Loan Loan cũng kinh ngạc, xoa mặt của mình: "Thật sự mập rồi ư?"

Tào Quyên cười gật đầu: "Thật, nhưng trước kia cô quá gầy, hiện tại béo lên một chút cảm giác càng trắng càng mềm, cực kỳ đẹp! Như một viên trân châu ấy, trắng đến phát sáng!"

Hà Loan Loan nghe được lời này thì tâm trạng rất tốt, xoa đầu Trân Trân: "Trân Trân có ăn ăn bánh kem không? Ở đây có bánh trứng gà, còn có chuối, chúa muốn ăn cái gì thì ăn cái đấy nhé."

Trân Trân được một tuổi, đã biết đi, cười lên trông rất ngọt ngào, cô bé cầm lấy một cái bánh trứng gà cắn một miếng, ngọt ngào nói với Hà Loan Loan: "Ăn!"

Hà Loan Loan nhìn cô bé này trong lòng càng mềm mại, cô cũng càng chờ mong ba đứa con của mình được sinh ra hơn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play