Hà Loan Loan cũng không dám làm càn, đi đường cũng nhẹ nhàng chậm chạp hơn rất nhiều.

Cô cũng có chút hoảng hốt: "Được thôi, chuyện này giao cho anh đấy, em chỉ chịu trách nhiệm mang thai, sinh con thôi!"

Cố Dục Hàn mau chóng dẫn Hà Loan Loan đến bệnh viện một chuyến.

Không sao ngờ được lại gặp Hoàng Vũ Vi ở trong phòng siêu âm.

Từ khi tới Kinh Thị, Hoàng Vũ Vi không hài lòng về bất cứ chỗ nào.

Vốn dĩ cô ta muốn lạnh nhạt với Mộ Giang, nhưng ở Kinh Thị rộng như vậy, không có Mộ Giang thì đúng là cô ta không có nơi dừng chân.

Cuối cùng, cô ta chỉ có thể làm hoà với Mộ Giang.

Vốn dĩ cho rằng Mộ Giang sẽ nuông chiều cô ta giống trước kia, nhưng ai ngờ sau khi Mộ Giang sắp xếp công việc siêu âm cho cô ta xong thì không gặp cô ta nữa, thậm chí còn dọn từ căn phòng ban đầu tới ký túc xá của nhân viên trong bệnh viện.

Hoàng Vũ Vi chỉ có thể lên kế hoạch khác.

Mấy ngày nay nhọc nhằn qua lại gần gũi với đại sư Thương Tế, mượn cơ hội lấy phương thuốc chữa trị ung thư, không ngờ lại gặp được Hà Loan Loan.

Còn là Cố Dục Hàn tới cùng Hà Loan Loan.

Nhìn thấy Hà Loan Loan muốn làm siêu âm, Hoàng Vũ Vi lập tức vui vẻ trong lòng.

Cô ta rất hy vọng Hà Loan Loan bị bệnh nan y không thể chữa khỏi!

Hà Loan Loan trực tiếp yêu cầu: "Tôi không muốn nữ đồng chí họ Hoàng này làm kiểm tra cho tôi, mọi người có thể đổi bác sĩ khác không?" Một nữ bác sĩ trẻ ở bên cạnh vội vàng nói: "Vậy để tôi làm đi. Bác sĩ Hoàng cô ra ngoài trước đi."

Hoàng Vũ Vi đi ra ngoài một cách không tình nguyện, trước khi đi còn liếc Cố Dục Hàn vài lần, đã không gặp một khoảng thời gian rồi, Cố Dục Hàn còn đẹp trai hơn trước, chỉ tiếc không phải là chồng của cô ta.

Chẳng bao lâu sau, Hà Loan Loan đã kiểm tra xong, lúc đi ra khóe môi đang nở nụ cười.

Cố Dục Hàn ôm lấy bả vai cô đi ra khỏi cửa: "Chờ một lát nữa mới có kết quả kiểm tra, nhưng không phải vừa rồi bác sĩ đã nói rồi sao? Đúng là..."

Hai người đều rất vui mừng, hoàn toàn không để ý đến Hoàng Vũ Vi ở bên cạnh.

Hoàng Vũ Vi nhanh chóng vào phòng hỏi đồng nghiệp: "Người phụ nữ vừa nãy bị bệnh gì thế?"

Nữ đồng nghiệp nhìn cô ta một cái, nghĩ đến vừa nãy chồng của nữ bệnh nhân từng yêu cầu bác sĩ là cô ấy giữ bí mật, bởi vậy không nói ra chuyện Hà Loan Loan sinh ba ra, chỉ nhẹ nhàng nói một câu: "Người ta đang mang thai! Bị bệnh đâu mà bị bệnh?

Cô nhìn nữ đồng chí kia đi, trông đẹp thật đấy, làn da tinh tế như cô gái mười sáu mười bảy tuổi, nam đồng chí kia cao nhỉ, liếc mắt một cái đã nhìn ra là xuất thân từ bộ đội rồi, giọng cũng quyến rũ nữa, đẹp thật!"

Hoàng Vũ Vi ngây ra, Hà Loan Loan mang thai?

Nháy mắt trái tim cô ta trở nên hết sức hụt hẫng!

Cả ngày đều thất thần khi làm việc, lúc sắp tan tầm thì Hoàng Vũ Nhu tìm đến.

"Vũ Vi, Triệu Giai Thành nói đã tìm người nhà của ông cụ kia nói rõ tình hình rồi, buổi tối hôm nay chị hãy qua đó đi, đưa phương thuốc chữa trị ung thư cho ông ấy xem! Chị biết không?

Hiện tại em gái của Triệu Giai Thành là Triệu Dao Nhược đã vào tù rồi, nếu như phương thuốc này hữu dụng, ông cụ kia đã đồng ý, nhất định sẽ khiến Triệu Dao Nhược được thả ra. Nhà họ Triệu đã hứa sau khi chuyện này thành công, cuối năm sẽ điều bác đến Kinh Thị!"

Cô ta thấp giọng bỏ thêm một câu: "Triệu Dao Nhược bị Hà Loan Loan tống vào tù, chị yên tâm đi, căn bản không cần chúng ta ra tay, người nhà họ Triệu đều sẽ không bỏ qua cho Hà Loan Loan!"

Tâm trạng của Hoàng Vũ Vi rất phức tạp: "Nhưng mà Hà Loan Loan đã mang thai rồi, chắc chắn Cố Dục Hàn sẽ trông nom cô ta rất cẩn thận, nhà họ Triệu... Thôi, trong tay chị đã có phương thuốc chữa bệnh rồi, buổi tối hôm nay đúng không? Chúng ta trở về sửa soạn đi!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play