Đối mặt với sự uy h.i.ế.p của Triệu Dao Nhược, Ninh Đào không sợ hãi chút nào: "Thế hôm nay tôi phải xem thử là pháp luật quan trọng hay là bối cảnh của cô quan trọng!"
Ninh Đào tự mình thẩm tra xử lí, chỉ hai giờ đồng hồ, Tô Vân ở bên kia đã hết sức sợ hãi, khóc lóc thảm thiết, dần dần nói ra toàn bộ chuyện Triệu Dao Nhược ám chỉ với cô ta như thế nào, lấy được chìa khóa phòng thí nghiệm vào tay như thế nào, lấy trộm thuốc thử hóa học như thế nào.
Còn Triệu Dao Nhược đối mặt với lời khai của Tô Vân thì ánh sáng trong mắt dần dần biến mất.
Ninh Đào đốt một điếu thuốc, nhìn cô ta với ánh mắt lạnh lùng.
"Cô có thể không nhận tội, nhưng cô cũng hiểu rõ ràng nhà họ Triệu lợi hại thật, nhưng ở phía trên nhà họ Triệu còn có mấy người nữa đấy, mà bên trên nữa là dân chúng chống lưng cho, cô thật sự cho rằng một người có thể một tay che trời, không màng đến mạng sống của dân chúng ư?
Nếu như chuyện này bị lộ ra ngoài, tính chất sẽ nghiêm trọng cỡ nào, cô cho rằng chuyện của cô trước kia không có ai biết à? Cô còn nhớ Ninh Hiểu Na của hai năm trước không? Đó là em gái ruột của tôi."
Sắc mặt Triệu Dao Nhược trắng bệch, nhìn chằm chằm anh ấy!
Ninh Hiểu Na, là một cô gái xinh đẹp mà cô ta chú ý tới thời cấp ba.
Cô gái ấy có thành tích tốt, khuôn mặt thanh thuần đẹp đẽ, gần như cướp sạch tất cả sự nổi bật của Triệu Dao Nhược.
Càng đừng nói đến chuyện Ninh Hiểu Na có được chất giọng hay mà ông trời ban cho, trong tiệc tối của trường học, chỉ cần Ninh Hiểu Na ca hát thì điệu múa của cô ta sẽ trở thành hạng hai, không còn ai chú ý tới nữa.
Thậm chí Triệu Dao Nhược không hề sai khiến ai, cô ta chỉ cần thể hiện một chút biểu cảm không vui liền có người tự động đi bắt nạt Ninh Hiểu Na.
Lột sạch quần áo, làm nhục đủ kiểu, đẩy vào trong nhà vệ sinh, rạch nát làn da trên mặt vân vân...
Về sau, bởi vì thân thể Ninh Hiểu Na bỗng dưng xuất hiện phản ứng không tốt, mấy lần hoài nghi bị người ta hạ độc, không ai tin tưởng nên nhảy sông tự sát.
Khi đó, Ninh Đào đang ở nơi khác điều tra vụ án.
Lúc trở lại Kinh Thị thứ nhìn thấy chính là t.h.i t.h.ể của em gái mình.
Mấy năm nay, sao anh ấy lại không điều tra cơ chứ?
Điều tra từng chút từng chút một, tất cả chứng cứ đều đã bị tiêu hủy, chỗ nào cũng đều là rào cản, không ai muốn anh ấy tra được chân tướng.
Cho dù chân tướng chỉ còn cách có một bước. Thấy vẻ đau khổ trong mắt Ninh Đào, Triệu Dao Nhược cười: "Nhưng mà thế thì cũng có thể làm gì được chứ? Sự việc đã xảy ra rồi, chẳng lẽ anh muốn cược cả mình vào sao? Anh công an à, chỉ cần anh không xía vào chuyện của tôi, không quản chuyện giữa tôi và Hà Loan Loan kia thì tôi bảo đảm về sau sẽ không tìm anh gây sự."
Ninh Đào cười lạnh: "Lấy chính bản thân tôi đổi lấy cô chiêu được nhà họ Triệu thương yêu nhất, không lỗ đâu!"
Vốn dĩ hôm nay anh ấy định cho dù lấy bản thân mình ra cược cũng phải xé lớp mặt nạ của cô gái trẻ tuổi thoạt nhìn nhu nhược đó ra!
*
Chẳng bao lâu Lý Quốc Chấn đã biết về chuyện của Hà Loan Loan.
Ông ấy phái người bảo vệ Hà Loan Loan từ xa, không ngờ nhanh như vậy đã có tác dụng.
Lý Quốc Chấn trực tiếp gọi điện cho hiệu trưởng Kinh Đại: "Tôi rời nhà 20 năm, con gái tôi mới trở lại bên cạnh tôi không lâu. Nếu người muốn ra tay với con bé không thể quy án, tôi không chắc mình sẽ làm ra chuyện gì đâu!"
Quả thật ông ấy chỉ là một người làm học thuật nghiên cứu, nhưng ông ấy cũng hết sức quan trọng!
Chỉ vẻn vẹn một đứa bề dưới của nhà họ Triệu còn kém xa ông ấy.
Cho dù ông ấy lấy chính mạng sống của mình ra cũng nhất định phải bảo vệ Loan Loan!
Hiệu trưởng của Kinh Đại lập tức nói: "Giáo sư Lý, ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ xử lý tốt chuyện này! Người có vấn đề về phẩm chất đạo đức, trường học chúng tôi sẽ tuyệt đối không để yên!"
Hiệu trưởng lập tức điều động nhân lực, gọi người liên quan đến phòng thí nghiệm, người ở bên cạnh ký túc xá của Hà Loan Loan cùng với bạn học cùng lớp cùng nhau đến cục công an, phải làm chứng cho hai người bị hại là Hà Loan Loan cùng với Ngô Linh Lị.
Mà Cố Dục Hàn cũng mau chóng nhận được tin tức.
Anh đã sớm đánh tiếng với một vị lãnh đạo ở Kinh Thị, Loan Loan là vợ của anh, nếu như xảy ra bất cứ chuyện gì thì nhất định phải thông báo cho anh.
Nghe được có người muốn hạ độc hại Hà Loan Loan, lúc ấy Cố Dục Hàn suýt chút nữa đã bóp nát điện thoại!
Khi biết được đối phương là người nhà họ Triệu, anh trực tiếp đi tìm Hạ Kính Đình.
"Cậu ơi, nhà họ Triệu ra tay rồi."
Hạ Kính Đình nheo mắt lại: "Hay lắm! Vừa lúc là một cơ hội!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT