Nhưng Lý Đan Thanh không ngờ, sau khi Lý Quốc Chấn dẫn Hà Loan Loan trở về, không chờ cô ta mở miệng thì đã có một đám người nữa tới nhà!

La Đình Đình sưng mặt bị giáo sư La Ích Dân dẫn tới đây.

Cùng với mấy người đàn ông trung niên khác đều mang theo con cái của mình tới người.

Một đám xách theo đồ đạc trong tay, cúi đầu khom lưng xin lỗi Lý Quốc Chấn!

"Giáo sư Lý, là đứa con gái không biết cố gắng này của tôi đã làm sai, tôi dẫn nó tới cửa xin lỗi!"

La Đình Đình khóc thảm thiết nhất, thút tha thút thít nức nở thừa nhận với Hà Loan Loan: "Hà Loan Loan, là tôi không tốt, tôi không nên nghe tin đồn liền coi là thật, đổ oan cho cô trong lúc không có bằng chứng, tôi không biết thành tích của cô là do cô tự mình thi được, tôi nghe Lý Đan Thanh ám chỉ vài câu liền cho rằng cô dựa vào quan hệ của giáo sư Lý mới được Trạng Nguyên."

"Đúng vậy, tôi cũng đã làm sai, đồng chí Hà Loan Loan, xin cô hãy tha thứ cho tôi! Tôi không dám nữa đâu, về sau tôi sẽ vạch rõ giới hạn với Lý Đan Thanh!"

*

Trong khắp cả nước phàm là người theo dõi sự kiện và tin tức thì không có mấy ai là không biết đến tên của Lý Quốc Chấn.

Người trong giới học thuật ở Kinh Thị thì càng hiểu rõ sức nặng của ông ấy.

Đều không cần Lý Quốc Chấn đi gây sự với những người đó, khi đám người bề trên của La Đình Đình nhận được tin tức liền nhanh chóng hớt hải tới xin lỗi.

Lúc tới đây, La Ích Dân hung dữ phê bình La Đình Đình: "Con có biết chỉ cần một câu của ông ấy đã có thể khiến cha đổi đơn vị, khiến cha làm một chức quan nhàn tản không? Cha liều mạng cả đời mới được xét lên làm giáo sư! Con chọc vào con gái ông ấy làm gì? Đừng nói chưa chắc con gái ông ấy dựa vào bản lĩnh của cha thi được Trạng Nguyên, cho dù thật sự đi cửa sau thì con cũng phải ra sức mà khen nó! Có phải con muốn hại c.h.ế.t cha con chúng ta cả nhà đều về quê thì con mới vừa lòng hay không?!"

Lúc La Đình Đình lanh mồm lanh miệng thật sự không ngờ hậu quả sẽ nghiêm trọng như vậy.

Cho nên lúc ở trên đường cô ta đã nghĩ kỹ rồi, phải đổ hết tất cả trách nhiệm lên trên người Lý Đan Thanh! Trùng hợp thay, những người khác cũng đều nghĩ như vậy.

Lý Đan Thanh nhìn những người bạn tốt đó của cô ta, cả đám đều công kích mình như điên thì lập tức ngây dại!

Cô ta run rẩy đi lên: "Tôi không hề nói vậy! Tôi không hề nói Loan Loan gian lận! Tôi chỉ nói em ấy ở Tây Lâm, sao vẫn thi tốt như vậy, là các người tự mình phán đoán.

Đám các người ăn nói điêu toa, nói em ấy là con gái giáo sư, dựa vào vị trí của cha mình mới thi được Trạng Nguyên mà! La Đình Đình, cô nói nhiều nhất, chẳng lẽ cô đã quên mất rồi?"

La Đình Đình dứt khoát bất chấp tất cả: "Đồng chí Hà Loan Loan, tôi chính thức xin lỗi cô! Nhưng trước đó thật sự là vì Lý Đan Thanh nên tôi mới hiểu lầm cô, để chứng minh cô ta quả thật không có ý tốt, tôi có thể nói cho mọi người nhiều chuyện hơn!

Lý Đan Thanh còn nói cô là con gà không biết đẻ trứng, nói cô không được dạy dỗ, lúc ở Tây Lâm không để ý đến cô ta!"

Cả người Lý Đan Thanh run lên, muốn giải thích nhưng lại phát hiện trừ lời "Tôi không hề" đã nói ra thì không nói được câu gì khác.

Vả lại những người khác cũng đều làm chứng.

"Tôi làm chứng, là do Lý Đan Thanh nói đấy!"

"Lý Đan Thanh quả thật mang sự thù địch rất lớn đối với Hà Loan Loan!"

Lý Đan Thanh lập tức nổi giận, chỉ vào một đám người mắng: "Các ngươi ăn của tôi, uống của tôi, mỗi lần đi dạo phố ăn cơm đều là tôi bỏ tiền! Hiện tại sao các người lại có mặt mũi nói tôi như vậy?! Một đám các người không biết xấu hổ!"

Nhưng chuyện đã tới nước này rồi, sự thật như thế nào đã hết sức rõ ràng.

Lý Quốc Chấn nhìn về phía Loan Loan: "Con có muốn tha thứ cho họ không?"

Ông ấy muốn tôn trọng ý kiến của con gái.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play