Lý Đan Thanh còn chưa phản ứng lại thì Hà Loan Loan đã bưng một bát thịt kho tàu lên trên bàn, cười tủm tỉm: "Cha tôi vất vả kiếm tiền để chị lấy ra tiêu xài mời khách, mùi vị cũng không tệ lắm đúng không?"
Nói rồi trực tiếp úp một bát thịt kho tàu lên trên mặt Lý Đan Thanh!
Lý Đan Thanh lảo đảo một chút, không tránh được! Cảnh tượng đó đúng là thê thảm!
Váy áo trên người và lớp trang điểm tỉ mỉ hết thảy đều bị huỷ hoại!
Đám người La Đình Đình kinh ngạc mà nhìn Hà Loan Loan, không ngờ Hà Loan Loan thoạt nhìn dịu dàng xinh đẹp mà lúc nổi nóng lại ghê gớm như thế!
Lý Đan Thanh sụp đổ, vung cánh tay hô to: "Hà Loan Loan!! Em điên rồi!!"
Hà Loan Loan cười: "Kẻ bị điên chính là chị đấy, Lý Đan Thanh, chị muốn làm gì? Nể tình chị là chị họ của tôi, nhà chúng tôi không làm khó dễ chị, nhưng chị luôn làm bại hoại thanh danh của tôi, bôi nhọ thanh danh của cha tôi, chị cho rằng như vậy thì chị có thể làm chủ nhà của chúng tôi ư?"
Lý Đan Thanh nhìn Lý Quốc Chấn ở bên cạnh, khóc lóc kêu: "Bác hai!! Giờ đang ở bên ngoài! Bác xem em ấy đi, không chừa lại một chút mặt mũi nào cho cháu cả!"
Lý Quốc Chấn lại đánh giá từng người bạn đó của Lý Đan Thanh.
Tim La Đình Đình đập thình thịch!
Cô ta có thể chọc vào Hà Loan Loan, nhưng nếu cô ta chọc tới Lý Quốc Chấn thì chỉ sợ cha cô ta sẽ đánh c.h.ế.t cô ta mất!
Lý Quốc Chấn nhớ kỹ những gương mặt này rồi sau đó thản nhiên nói: "Loan Loan, đừng so đo với bọn họ, chúng ta ăn cơm trước đã."
Ông ấy vừa thốt ra lời này, mọi người đều thấy yên tâm.
Hà Loan Loan phủi tay, về bàn tiếp tục ăn cơm.
Cố Dục Hàn nhanh chóng lấy khăn lau tay cho cô, còn kiểm tra xem cô có bị thương hay không.
Lý Đan Thanh khóc nửa ngày ở một cái bàn khác rồi đứng dậy bỏ đi.
Mất mặt c.h.ế.t đi được!
Nhưng cô ta vừa đi, còn chưa có người thanh toán nữa!
Cả bàn này như thể gặp ma! Đám La Đình Đình chỉ có thể căng da đầu góp tiền cơm rồi sau đó một đám cũng đều bỏ đi.
Dọc đường đi, mọi người không nhịn được bắt đầu mắng chửi. "Hà Loan Loan cho rằng có thể che miệng không cho người ta nói sao? Cô ta dựa vào cha mình mới được là Trạng Nguyên cả nước, hễ khai giảng không phải sẽ lòi ra ngay sao!"
"Giáo sư Lý đúng là nuông chiều con gái, không màng đến thanh danh cả đời! Hiện tại cô ta vừa kiêu ngạo ương ngạnh, vừa làm giả thành tích!"
"Mọi người đều chờ đó mà xem, đừng nóng vội, sau khi khai giảng chẳng phải sẽ nhìn thấy chân tướng về Hà Loan Loan sao!"
"Nhưng Lý Đan Thanh này sẽ có kết cục thế nào nhỉ?"
Lý Đan Thanh cũng rất lo lắng.
Sau khi về đến nhà cô ta tắm rửa, thay quần áo xong mới bất giác nghĩ đến sự việc hôm nay sẽ cứ như vậy mà bỏ qua sao?
Khả năng đó rất thấp.
Chuyện hạ độc mật ong cách chuyện này còn chưa được mấy ngày!
Sao lại trùng hợp như vậy, bị Hà Loan Loan trông thấy cô ta nói xấu Hà Loan Loan ở bên ngoài?
Nhưng đó là cô ta nói sao?
Lời khó nghe nhất đều là do đám La Đình Đình nói đấy!
Cô ta cũng chỉ phụ họa vài câu mà thôi!
Nếu như Hà Loan Loan thật sự so đo với cô ta thì việc Hà Loan Loan hất nước trái cây và thịt kho tàu lên trên mặt cô ta ở bên ngoài mới càng quá đáng chứ!
Lý Đan Thanh ở trong nhà thấp thỏm mà chờ, một phút một giây đều vô cùng gian nan.
Bỗng nhiên cô ta cũng có chút hối hận, ngẫm lại lỡ như cuộc sống hiện tại không thể tiếp tục thì cô ta nên làm cái gì bây giờ?
Hiện tại học đại học được miễn phí, sinh hoạt phí cũng có trợ cấp nhưng đó đều là cuộc sống lấy trứng chọi đá, sinh viên nghèo khó ở tầng chót nhất mới có thể dựa vào trợ cấp của trường học.
Trường học trợ cấp tiền cơm, chẳng lẽ không cần mặc quần áo sao?
Sau khi cô ta tới Kinh Thị thì căn bản không mặc quần áo rẻ tiền nữa, đi ra ngoài đều ngồi ô tô của Lý Quốc Chấn, làm sao chịu được cuộc sống nghèo khổ đó nữa?
Không được, nhất định không thể rời khỏi căn nhà kiểu tây này.
Chờ bác hai trở về, cô ta nhất định phải dùng lý lẽ thuyết phục.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT