Lý Đan Thanh sợ tới mức bật khóc: “Bác hai, cháu biết sai rồi, cháu không cố ý, cháu, cháu cũng không biết tại sao mật ong lại có độc... Nếu bác giận thì cháu, cháu về quê, không bao giờ xuất hiện trước mặt bác nữa...”
Chú ba Lý trước giờ vẫn luôn thấy thẹn với Lý Đan Thanh, lần này cũng chỉ biết tự trách.
Lý Đan Thanh nước mắt nước mũi tèm lem: “Bác hai, từ lúc cháu tới Kinh thị, cháu chăm sóc bác thế nào bác cũng thấy mà, chỉ là trong khoảng thời gian này cháu qua mệt mỏi nên mới mua lầm mật ong, cháu không cố ý đầu độc cha, cháu không biết mật ong này có độc, huống chi cháu cũng từng dùng mật ong này, chị Triệu, chị nói đi, có phải tôi cũng dùng không?”
Chị Triệu chỉ có thể đúng sự thật nói: “Đan Thanh có ăn, mấy hôm trước còn pha nước uống.”
Lý Đan Thanh đã sớm nghĩ tới chuyện này, đôi khi cô ta sẽ dùng một ít, dù sao cũng không ảnh hưởng.
Chỉ có dùng mỗi ngày thì mới khiến thân thể suy yếu, thường xuyên cảm mạo phát sốt.
Lý Quốc Chấn cũng không thể nói gì thêm.
Nếu Lý Đan Thanh cũng dùng thì chứng minh cô ta không cố ý.
Cuối cùng, Lý Quốc Chấn yêu cầu Lý Đan Thanh viết giấy cam đoan, sau này phải làm gì cũng phải cẩn thận!
Chuyện này xem như cho qua.
Hà Loan Loan cũng không định đuổi Lý Đan Thanh đi ngay.
Tình cảm họ hàng thân thích là thứ rất khó giải quyết.
Nhưng chuyện lần này cũng đã đủ làm xấu hình tượng của Lý Đan Thanh.
Cô chỉ cần ra tay thêm một lần nữa là được.
Cố Dục Hàn lén lút kéo tay cô, hai người mau chóng về phòng, Lý Quốc Chấn cũng đi làm.
Lý Đan Thanh khóc sướt mướt, bị chú ba Lý gọi vào phòng nói chuyện hồi lâu, một lúc sau mới trở về phòng của mình tiếp tục khóc.
Mà Cố Dục Hàn đang ôm Hà Loan Loan trong khuê phòng của cô.
“Hôm nay chúng ta đi xem váy cưới và âu phục, buổi chiều chụp một bộ ảnh gia đình. Cha nói buổi sáng ông ấy phải tới phòng thí nghiệm, buổi chiều sẽ qua tiệm chụp hình luôn. Đợi xong hôn lễ anh sẽ đi báo cáo công việc sau, thời gian này phải bận rộn lo chuyện đám cưới rồi.”
Nhà họ Cố và nhà họ Lý tổ chức hôn lễ là một chuyện oanh động cả Kinh thị.
Chuyện cần làm vừa nhiều vừa phức tạp, hoàn toàn trông cậy vào trưởng bối cũng không được.
Hà Loan Loan dựa vào ngực anh, thoải mái dễ chịu nhắm hai mắt.
Thật ra cô cũng còn rất nhiều chuyện phải làm.
Cô phải đến chỗ Tào Quyên xem như thế nào, cô tính đầu tư vào một công ty thời trang, để Tào Quyên làm nhà thiết kế, tạo ra một thương hiệu hoàn toàn mới. Tốt nhất là nhãn hiệu có thể mở cửa thị trường, vươn ra thế giới.
Trong lòng cô cũng rất rõ, tiền là thứ vĩnh viễn không đủ xài, vẫn nên kiếm nhiều thêm.
Trước mắt cô đã nghĩ đến chuyện mở một phòng khám đông y, thuận tiện sắp xếp chuyện nhà máy sản xuất mì gói.
Làm xong những việc này thì cũng tới ngày khai giảng, còn có hôn lễ, cô thật sự rất bận.
Cho nên cô phải tranh thủ chút thời gian rảnh này nép vào ngực người đàn ông nhà mình nghỉ ngơi một chút.
Nhưng đang nghỉ dưỡng thì đôi môi của Cố Dục Hàn đã hạ xuống.
Hai người ở một nơi hoàn toàn mới, hôn đến mức khó mà tách ra.
Hà Loan Loan sợ cách âm không tốt, ẩn nhẫn không dám phát ra âm thanh quá lớn.
Nhưng từng đợt âm thanh đè nén nức nở này lại khiến Cố Dục Hàn bị kích thích rất nhiều!
Lầu kim gác tía, giường lớn khắc hoa, mồ hôi của người đàn ông rơi tí tách.
Như một chú ngựa hoang thoát cương.
Vòng eo trắng nõn tinh tế của Hà Loan Loan được điểm thêm vài vết đỏ, tóc đen hỗn loạn, đôi môi xinh đẹp quyến rũ như phong cảnh mùa xuân mê người.
Hai người lăn qua lộn lại.
Không biết mệt mỏi...
Hà Loan Loan bị sự cưng chiều của anh lấp đầy, cô đang nghĩ ngợi gì đó nhưng lại bị anh làm cho quên đi.
Hình như là còn thứ gì đó cô chưa nghĩ tới...
Nhưng rốt cuộc là thứ gì thì cô lại nghĩ không ra.
Buổi chiều, hai người nghỉ ngơi đủ thì xuất phát tới tiệm chụp hình.
Váy cưới của Hà Loan Loan được Hạ Quân đặt may theo số đo của cô.
Lụa trắng được vận chuyển bằng máy bay từ nước ngoài về đây, xinh đẹp lãng mạn, đính đầy trân châu, làn váy xoã tung đầy vẻ mộng mơ, vòng eo ôm sát, lộ ra cúp ngực trắng như tuyết.
Hà Loan Loan thay áo cưới bước ra, ánh mắt lạnh lùng của Cố Dục Hàn lập tức thay đổi!
Anh biết vợ mình xinh đẹp nhưng không nghĩ tới cô còn có thể đẹp tới như vậy!
Người ở tiệm chụp hình cũng vô cùng kích động: “Đồng chí nữ này, cô đẹp quá! Chúng tôi có thể dùng ảnh của hai người để làm ảnh quảng cáo không?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT