Đám tiếp viên mệt đến mức thở hồng hộc, trong xe có không ít người vuốt túi kêu: “Ai nha tiền của tôi! Tiền của tôi đâu mất rồi!”

“Đồng hồ của tôi cũng không thấy nữa!”

“Lũ trộm đáng chết, lũ trộm thiên đao vạn quả chết xuống địa ngục! Đó là tiền chữa bệnh cho con tôi!”

Cũng may sau cơn hoảng sợ là sự vui mừng.

Trên xe có một vị quân nhân, chẳng những giúp mọi người tìm lại tài sản mà còn bắt được trộm!

Nháy mắt lấy lại tài sản, người bị trộm đồ nước mắt lưng tròng.

Người trên xe lửa này có ai không phải cực khổ bôn ba? Tiết kiệm được một ít tiền là chuyện dễ sao?

Trưởng tàu cảm kích nắm tay Cố Dục Hàn: “Đoàn trưởng Cố, thật sự cảm ơn cậu! Chờ tới trạm tiếp theo, tôi sẽ lập tức giao bọn họ cho công an! Thật không dám giấu giếm, mấy tên trộm này đi theo một băng như vậy! Chuyên nhằm vào chuyến tàu của chúng tôi để trộm cướp, chúng tôi đã nghĩ nhiều biện pháp mà vẫn chưa bắt được!”

Nhưng Cố Dục Hàn lại không hề vui vẻ, mở miệng nhắc nhở: “Nhanh chóng kiểm kê số hành khách, bọn họ không chỉ là trộm tiền thôi đâu, có khả năng còn lừa bán người nữa!”

Vì trong lúc lục soát người một tên trộm, anh đã phát hiện ra một ít thuốc bột.

Lúc này, Hoàng Vũ Vi cạnh cửa sổ nhà vệ sinh, mơ hồ nghe được động tĩnh trong toa xe cách đó không xa nhưng cô ta chẳng thèm để ý.

Cô ta tin Cố Dục Hàn sẽ không nhẫn tâm để một đại tiểu thư hoa nhường nguyệt thẹn như cô ta khổ sở chờ đợi ở chỗ này.

Anh nhất định sẽ đến.

Không ngờ cô ta thật sự chờ được người, nhưng lại không phải là Cố Dục Hàn.

Bả vai bị người ta vỗ một cái, sau lưng có người nhẹ nhàng lên tiếng: “Cô gái nhỏ, sao lại đứng đây một mình? Cô xinh đẹp như vậy, rất không an toàn nha.”

Hoàng Vũ Vi vừa quay đầu lại thì cổ lập tức bị người ta đập một cái, bất tỉnh nhân sự!

Trong toa xe, chuyện bắt trộm hạ màn, mọi người đều nhận lại tài sản của mình, có người dứt khoát nhét tiền vào quần lót, như vậy xem kẻ nào còn dám trộm!

Bị cơn buồn ngủ tập kích, một đám người lại chìm vào giấc ngủ.

Tiếp viên đã kiểm kê nhân số tới chỗ Hoàng Vũ Nhu, Hoàng Vũ Nhu cũng ngủ rồi.

Bị người ta cưỡng ép gọi dậy, cô ta cũng không vui vẻ gì.

“Bạn cô đâu? Cô ta đi đâu rồi?”

Hoàng Vũ Nhu dụi mắt, có chút ngơ ngác: “Chị ấy, chị ấy đi hẹn hò với đoàn trưởng Cố!”

Cô ta vừa nói xong, tiếp viên sửng sốt, Hà Loan Loan cũng nhíu mày. Hoàng Vũ Nhu vô cùng khẳng định: “Không phải đoàn trưởng Cố cũng ra ngoài chưa về sao? Vũ Vi cũng đi nửa ngày không về, khẳng định là đi hẹn hò!” . ngôn tình hoàn

Ngay lúc này, Cố Dục Hàn xuất hiện, lạnh lùng quát lên: “Thành thật một chút!”

Hoàng Vũ Nhu sợ tới mức run lên, lập tức thanh tỉnh, lúc này mới rõ chuyện gì đang xảy ra!

Cô ta hoảng sợ: “Vũ Vi, Vũ Vi không phải đi...”

Vũ Vi đâu?!

Nếu Hoàng Vũ Vi thật sự xảy ra chuyện thì bác cả sẽ không thèm để mắt tới nhà cô ta nữa!

Hoàng Vũ Nhu bị dọa toát mồ hôi lạnh!

Một đám người nhanh chóng đi tìm Hoàng Vũ Vi!

Nhưng điều kỳ quái chính là tìm thế nào cũng không tìm thấy!

Chẳng lẽ một người lớn sống sờ sờ lại biến mất như vậy?

Hoàng Vũ Nhu quả thực bị dọa đến tê liệt!

Trưởng tàu cũng bị dọa cho mồ hôi đầy đâu, đó là con gái của phó thư ký thành phố Tây Lâm!

Tên trộm này cũng quá to gan rồi!

Cố Dục Hàn nhanh chóng quyết định: “Hiện tại lập tức kiểm tra hành lý của tất cả mọi người, kiểm tra tất cả những nơi có khả năng ẩn nấp!”

Tuy anh chán ghét Hoàng Vũ Vi nhưng đây là chuyện liên quan tới mạng người, anh không thể nào không lo!

Tất cả mọi người đều trợ giúp tìm kiếm.

Đáng tiếc tìm một hồi lâu vẫn tìm không ra, tất cả hành lý đều được kiểm tra, bên trong đều là quần áo và mấy thứ nhu yếu phẩm thông thường.

Vẫn là Hà Loan Loan nhắc nhở một câu: “Kiểm tra tất cả nhà vệ sinh chưa?”

Tiếp viên nhanh chóng chạy tới nhà vệ sinh kiểm tra. Lúc này mới phát hiện một nhà vệ sinh đóng chặt cửa, gọi thế nào người bên trong cũng không thèm lên tiếng!

Người đàn ông trẻ tuổi bóp chặt cổ Hoàng Vũ Vi, gã đã sớm theo dõi Hoàng Vũ Vi, vẻ ngoài không tồi, lại cứ đứng cạnh nhà vệ sinh mãi, là đối tượng bắt cóc thích hợp nhất.

Đáng tiếc hôm nay chuyến tàu này lại tuần tra nghiêm như vậy!

Nhưng hôm nay gã không thể xảy ra chuyện, tên đàn ông dùng nước lạnh hắt vào Hoàng Vũ Vi, âm ngoan uy hiếp: “Giúp tôi thoát ra ngoài, nếu không tôi lấy mạng cô!”

Hoàng Vũ Vi từ từ tỉnh dậy, đối mặt với một gương mặt tàn nhẫn vô tình, sợ tới mức hoa dung thất sắc, lập tức khóc rống!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play