Dưới lầu, tư lệnh Mộ nhìn khí chất trên người Hà Loan Loan, đặc biệt là ánh mắt điềm đạm kia, bỗng nhiên nhớ tới một vị cố nhân.

Đó chính là Hà Tú Uyển, người thương của Lý Quốc Chấn.

Đó là một mỹ nhân nổi tiếng trong giới của bọn họ, có ai mà không hâm mộ Lý Quốc Chấn cưới được cô vợ tốt như vậy?

Tuy rằng ngũ quan của Hà Loan Loan và Hà Tú Uyển không phải cực kỳ giống nhau, nhưng chính loại khí chất này làm tư lệnh Mộ cảm thấy rất quen thuộc.

Ông ấy bỗng nhiên nghĩ tới cái gì bèn chụp lấy vai Cố Dục Hàn: “Ôi chao! Cậu xem tôi đi, dạo này bận quá, chuyện mà cậu nhờ tôi hỏi thăm lúc trước đã có tin tức rồi. Nhưng sao cậu lại hỏi thăm về chuyện của lão Lý? Có phải cha cậu muốn cậu hỏi thăm không?

Lúc trước nhà họ Cố các cậu và nhà họ Lý còn định ra hôn ước từ lúc còn trong bụng mẹ nhỉ. Cậu biết không? Bây giờ Lão Lý đang ở ngay trong phòng bệnh chăm sóc đặc biệt trên tầng bốn đấy, cậu muốn tìm ông ấy thì cứ trực tiếp đi lên xem là được.”

Cố Dục Hàn và Hà Loan Loan đều trở nên kinh ngạc ngay lập tức!

Hà Loan Loan buột miệng thốt ra: “Tư lệnh Mộ, có thật không ạ? Đó là cha tôi!”

Cố Dục Hàn cũng vui sướng không thôi: “Tư lệnh, vậy chúng tôi lên thăm cha vợ của tôi trước, lần sau tôi đến thăm ngài!”

Hai người nhanh chóng chào tạm biệt, quay đầu lại đi lên trên tầng bốn.

Tư lệnh Mộ sờ gáy của mình.

Cha của cô gái này?

Thế người trong phòng bệnh lúc nãy là ai?

Còn nữa, nếu như vợ của Cố Dục Hàn thật sự là con gái của lão Lý thì đó chẳng phải cũng là con gái nuôi của ông ấy? Vậy thì Cố Dục Hàn chính là con rể nuôi của ông ấy rồi!

Tốt quá tốt quá, sắp có thêm hai đứa con ưu tú như vậy, ông ấy nhất định phải làm người cha nuôi này!

Mặt mày tư lệnh Mộ mang vẻ vui sướng, vội vã theo vào!

Hà Loan Loan kích động đến độ sắp không đi nổi nữa, Cố Dục Hàn theo sát ở bên cạnh, mới đi đến cửa phòng bệnh liền nhìn thấy Hà Thủ Phúc bị người ta khiêng ra ngoài.

Trần Thuý Hoa còn ở trong phòng làm ầm ĩ cả lên: “Lý Quốc Chấn! Chú sẽ không trơ mắt mà nhìn Hà Tú Uyển bị người khác bắt nạt chứ? Chắc chắn Hà Thủ Phúc đã dâm loạn cô ấy rất nhiều năm! Nhìn lén cô ấy tắm rửa, trộm nội y của cô ấy…”

Hà Loan Loan nghe thấy giọng nói chanh chua đó, m.á.u khắp người đều vọt lên trên đỉnh đầu, cô không nói hai lời đá văng cửa ra, vọt vào tát bốp bốp bốp mấy cái liền lên mặt của Trần Thuý Hoa!

Rồi sau đó tóm lấy đầu Trần Thuý Hoa đ.â.m lên trên tường đâm!

Bốp bốp!!

Đâm khiến trên đầu Trần Thuý Hoa sưng vù cả lên, đổ m.á.u ngay tại chỗ, mắt đầy sao xẹt qua, rũ xuống theo chân tường, không nói ra được một câu nào!

Hà Loan Loan vẫn còn chưa hả hận, lại vả bôm bốp mấy cái vào miệng Trần Thuý Hoa!

“Không biết nói tiếng người thì ngậm cái miệng chó của bà lại! Họa là từ miệng mà ra có biết không? Bà cho rằng mẹ tôi không còn nữa thì bà có thể tùy tiện bôi nhọ bà ấy sao? Có tin tôi cắt đầu lưỡi của bà hay không!!”

Hà Linh Linh ở bên cạnh sợ tới mức bụng căng lên, não co rút kịch liệt, hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, trong chốc lát cô ta không phản ứng kịp!

Mà lúc Hà Loan Loan giáo huấn Trần Thuý Hoa, Lý Quốc Chấn ngơ ngác nhìn bóng dáng của cô, lập tức xuống giường.

Ông ấy nhìn Hà Loan Loan chằm chằm, nghe thấy tiếng của Hà Loan Loan, chỉ nháy mắt đã cảm thấy trong lòng nảy sinh một tình cảm kỳ lạ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play