Cố Dục Hàn căn bản không muốn nhiều lời thêm một câu: “Tôi không cần lời xin lỗi của cô ngày hôm nay bởi vì cô không biết ý nghĩa chân chính của câu xin lỗi là gì. Trở về nói với cha cô, nhà họ Hoàng có thể dạy dỗ ra đứa con gái như cô, nhà họ Cố tôi sau này thật sự không dám qua lại với mấy người. Chuyện lần này tôi sẽ xử lý theo quy trình thông thường. Nếu sau này còn gặp phải chuyện như vậy, tôi không quản người khác như thế nào nhưng Cố Dục Hàn tôi tuyệt đối không nể tình.”

Ngữ khí của anh rất lạnh, không có bất kỳ cảm xúc nào.

Nếu muốn nói là có cảm xúc gì thì chỉ có chán ghét mà thôi.

Hoàng Vũ Vi tuyệt vọng nhìn anh, không thể tin vào mắt mình!

Cô ta từ nhỏ đã được người ta xem là con cưng của trời, tại sao tới trước mặt anh lại trở nên hèn mọn như vậy?

Anh nhấc chân muốn rời đi nhưng rồi lại buông một câu: “Cũng đừng vọng tưởng dính dáng gì tới tôi, một người đàn ông bình thường cũng sẽ không để cô vào mắt đâu.”

Không giống như Loan Loan của anh, chỉ cần là người bình thường thì đều yêu mến cô.

Cố Dục Hàn nhanh chóng đi về một hướng khác.

Hoàng Vũ Vi chậm rãi ngồi xổm xuống, vô cùng thương tâm!

Một đám quân tẩu vây xem vô cùng kinh ngạc!

“Cô gái xinh đẹp như vậy mà đoàn trưởng Cố cũng có thể từ chối sao?”

Bao Thải Hồng vô cùng kiêu ngạo: “Loan Loan, tôi đã biết lão Cố nhà cô chính là một người đàn ông tốt mà!”

Hà Loan Loan cảm thấy trong lòng rất ngọt ngào: “A nha, bình thường thôi.”

Cô cũng kéo Bao Thải Hồng rời đi.

Hứa Đồng đứng yên tại chỗ, hâm mộ đến mức đố kỵ!

Nếu có một mỹ nữ xinh đẹp như vậy tới trước mặt Dương Ba khóc lóc, nói muốn làm người tình bí mật của anh ta thì chắc Dương Ba sẽ lập tức cởi quần đúng không?

Trong lòng cô ta rất khó chịu nhưng chỉ có thể mất hứng theo những quân tẩu khác quay về.

Nhưng ai ngờ Hoàng Vũ Vi còn đang ngồi xổm khóc lóc lại nghe thấy tiếng ai đó đang lại gần. Cô ta vốn còn đang thương tâm nhưng khi nhìn thấy Hứa Đồng thì rất sửng sốt!

Tiện đà nhớ tới một chuyện!

Lúc cô ta đang làm việc ở bệnh viện thì có một bà già bị ung thư giai đoạn cuối tới nhập viện, vốn dĩ là không chữa trị được nữa nhưng người nhà bệnh nhân lại yêu cầu nằm viện, Hoàng Vũ Vi chỉ có thể tiến hành điều trị theo quy trình thông thường.

Nhưng cô ta không ngờ bản thân vừa cam đoan bệnh nhân có thể sống thêm được ít nhất một tháng thì vài ngày sau người bệnh đã qua đời!

Cuối cùng người nhà bệnh nhân nói là thuốc truyền dịch bị sai rồi, số lượng thuốc viết trong toa cũng bị sai!

Bác sĩ điều trị chính lúc đó chính là Hoàng Vũ Vi!

Người nhà bệnh nhân đang mang thai mà cứ khóc nháo ở bệnh viện, Hoàng Vũ Vi không chịu nổi phiền phức như vậy nên đã bồi thường hai ngàn đồng!

Cô ta không để bụng chút tiền này nhưng danh tiếng của cô ta ở bệnh viện đã bị ảnh hưởng rất nhiều.

Còn có phóng viên của tòa soạn tìm tới muốn đưa tin chuyện này.

Nếu không phải vì trong nhà cũng có chút bối cảnh thì sự nghiệp của cô ta đã tiêu tan rồi!

Hoàng Vũ Vi vô cùng tức giận, sau khi kiểm tra lại thì phát hiện mình cũng không kê sai đơn thuốc, chắc chắn là có người cố tình dùng sai thuốc!

Mà cô ta lại vô tình tìm được thuốc ngủ trong chiếc túi mà người nhà bệnh nhân kia ném đi!

Ngoại trừ người nhà bệnh nhân tới tống tiền thì còn ai vào đây?

Hoàng Vũ Vi tức run người, chỉ tiếc là bệnh nhân bị ung thư dạ dày lúc trước chỉ để lại tên họ, địa chỉ nhà chỉ là điền lung tung, muốn tìm cũng không tìm được.

Cô ta không ngờ tới lại tìm được người ở chỗ này!

Hoàng Vũ Vi vốn đã tích tụ tức giận trong lòng, bèn bước lên túm lấy Hứa Đồng: “Chính là cô!! Người tới bệnh viện tống tiền lúc trước chính là cô!!”

Hứa Đồng hét lên một tiếng, lúc này mới ý thức được đây là vị bác sĩ nữ ở bệnh viện khi trước!

Chỉ là khi đó cô ta chỉ gặp vị bác sĩ này có vài lần, người ta còn đeo khẩu trang, mặc áo blouse trắng nên cô ta không nhận ra!

Hứa Đồng run lên, nhấc chân chạy mất!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play