Cuối cùng Hà Loan Loan cũng hiểu được làm quân tẩu khó khăn như thế nào.

Nếu chồng cô chỉ đến nơi khác làm việc thôi thì vẫn còn tốt, bởi vì cô biết anh sẽ trở về.

Nhưng lần công tác này lại không giống như thế, anh đến nơi nào, làm cái gì, kẻ thù là người ở đâu, cô không biết bất kỳ thông tin gì.

Chỉ biết sẽ rất nguy hiểm.

Nhẹ thì bị thương, nặng thì bỏ mạng.

Bỏ mạng... Nghĩ đến hai chữ đó, Hà Loan Loan không nhịn được rơi nước mắt

Cố Dục Hàn mới đi hai ngày, mỗi lần cô nhắm mắt lại đều nhìn thấy bộ dạng cả người đầy máu của anh!

Lại không có ai để tâm sự...

Bản thân Hạ Quân đã rất lo lắng, cô không thể nào nói với Hạ Quân mấy chuyện này, còn những quân tẩu khác, Hà Loan Loan cũng không muốn nói với bọn họ, cô không phải một người thích ra vẻ, chưa bao giờ nghĩ tới bản thân sẽ suy nghĩ miên man tới mức này.

Mãi đến khi cô thay chăn ga mới phát hiện dưới gối đầu của Cố Dục Hàn có một tờ giấy, phía trên là nét chữ mạnh mẽ của anh.

“Bà xã, ăn hết túi kẹo này là anh về rồi.”

Bên cạnh là một túi kẹo sữa!

Vành mắt Hà Loan Loan chua xót, cô mở túi kẹo sữa, bóc một viên ra ăn, hương vị ngọt ngào lấp đầy khoang miệng, sự bất an và khẩn trương trong lòng đột nhiên vơi mất.

Đúng vậy, cô phải tin tưởng anh!

Bọn họ đều phải trở thành những người kiên cường thì mới càng ngày càng tốt đẹp, làm bạn với nhau cả đời!

Cảm xúc bất an của Hà Loan Loan được xoa dịu, sáng hôm sau đã bắt đầu thư thái thong dong làm việc, thấy cô không còn ưu sầu, tâm trạng của Hạ Quân mới khá hơn một chút.

Qua tết trời nắng nhiều hơn, băng tuyết dần dần tan rã, vào lúc giữa trưa đa số mọi người đều cởi áo bông. Nhưng chính vì thời tiết nóng lạnh đan xen như vậy, càng ngày càng có nhiều người bị cảm mạo.

Hà Loan Loan kê một số đơn thuốc phòng tránh cảm mạo nhưng vẫn có một số người không thích uống hoặc cứng đầu tranh cãi không tin vào những thứ này, cuối cùng lại bị cảm mạo.

Trạm Y tế bắt đầu trở nên bận rộn.

Hứa Đồng cũng chạy tới Trạm Y tế mấy đợt.

Cô ta mang thai nhưng lại phải chịu lạnh chia phòng ngủ với Dương Ba, không cẩn thận bị cảm lạnh, chỉ có thể chạy tới Trạm Y tế khám.

Thai phụ không thể uống thuốc tùy tiện, bác sĩ Chu không kê thuốc cho Hứa Đồng, ngày hôm sau Hà Loan Loan trực ban, Hứa Đồng cũng chạy tới tìm Hà Loan Loan xem.

Ai ngờ Hà Loan Loan cũng không kê thuốc cho cô ta.

Hứa Đồng lập tức tủi thân khóc lóc: “Cô cố ý trả thù đúng không! Ghen ghét tôi mang thai! Tôi bị cô hại chưa đủ thảm hay sao? Cô là bác sĩ của Trạm Y tế, tại sao tôi bị cảm mà cô không chịu chữa trị cho tôi?”

Hà Loan Loan lạnh giọng nói: “Thai phụ không được uống thuốc tùy tiện, chuyện này ai cũng biết mà nhỉ? Nếu cô không tin thì vào bệnh viện thành phố khám đi, tôi trả thù cô, ghen ghét cô? Trả thù kẻ đạo đức thấp kém như cô hả? Chuyện xấu gì cũng làm? Ghen ghét cô là cóc ghẻ tìm ếch xanh xấu xí kết bè kết phái? Cô thích đi chỗ nào thì đi, đừng ở đây chậm trễ người khác xem bệnh.”

Hà Loan Loan nói xong bèn rút một quyển sách ra đọc, không thèm để ý tới Hứa Đồng.

Mà Hứa Đồng tức giận đến mức đỏ mặt, lại liếc nhìn quyển sách của Hà Loan Loan.

Toán học cấp ba!!

Cô ta lập tức cảnh giác, Hà Loan Loan đọc sách toán học cấp ba làm gì?! Chẳng lẽ là muốn tham gia thi đại học?

Không thể nào! Lúc trước cô ta thế thân Hà Loan Loan đi học cấp ba, giáo viên từng cho bọn họ làm đề thi đại học, thật sự khó muốn chết!

Người có thành tích tốt trong lớp bọn họ cũng chỉ thi vào cao đẳng thôi.

Hà Loan Loan dựa vào cái gì cho rằng bản thân có thể thi đậu đại học?

Nếu Hà Loan Loan có thể thi đậu thì chẳng phải cô ta cũng có thể sao?

Hứa Đồng đang nghĩ ngợi trong lòng thì Hạ Quân bỗng nhiên mang cơm tới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play