Hải thị.
Trần Thúy Hoa rất biết dỗ dành người khác, khiến giáo sư Cao vui đến mức trong lòng nở hoa.
“Lão Cao, nhìn ngài cao lắm cũng chỉ mới bốn mươi lăm thôi, lòng đầu tiên tôi gặp ngài, trong lòng còn cảm thán sao lại có người đàn ông đẹp như vậy?”
“Lão Cao, đây là cháo mà lúc bốn giờ sáng tôi dậy hầm cho ngài, ngài nếm thử xem, rất tốt cho cơ thể.”
“Lão Cao, sau khi gặp được ngài tôi mới phát hiện, ngài là anh hùng của tôi, ở bên cạnh ngài, tôi mới như được sống thật sự.”
Bà ta rất biết hạ thấp bản thân, bóp chân, tắm rửa, mát xa cho giáo sư Cao, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, chỗ nào cũng hầu hạ giáo sư Cao thoải mái dễ chịu, giáo sư Cao cũng càng ngày càng tán thưởng bà ta.
“Tiểu Trần, tôi cũng cảm thấy sống chung với cô vô cùng dễ chịu!”
Đàn ông có gần chết thì vẫn là một đứa trẻ.
Tuy đã đến từng tuổi này nhưng chỉ cần có người khen ông ta đẹp trai, khen ông ta nhìn trẻ tuổi, khen ông ta lợi hại, có người đàn ông nào không sung sướng?
Mắt thấy giáo sư Cao bị mình nắm chặt trong tay, Trần Thúy Hoa cũng như bước lên mây.
Bà ta biết, chỉ cần bà ta muốn thì không việc gì không làm được!
Ỷ vào cái núi lớn giáo sư Cao này, Trần Thúy Hoa bắt đầu tiếp xúc với các vị phu nhân của những nhân vật lợi hại ở Hải thị, tuy người ta ngoài mặt khách sáo nhưng trong lòng vô cùng khinh thường bà ta, Trần Thúy Hoa cũng không ngại, cuộc sống hiện tại của bà ta đã tốt hơn trước đây rất nhiều!
Nhờ vào nhân mạch của giáo sư Cao, Trần Thúy Hoa bắt đầu làm buôn bán.
Bà ta lén bàn chuyện với Hà Linh Linh: “Dựa vào đàn ông cũng có nhiều bất tiện, không phải bọn họ cho con bao nhiêu thì con có thể tiêu bấy nhiêu, chúng ta phải nghĩ cách khiến tiền đẻ tiền, khiến túi tiền của mình càng ngày càng dày hơn, tốt nhất là giải quyết những người đàn ông này, khiến tiền của bọn họ đều chui hết vào túi của chúng ta, nếu không, lỡ như sau này bị bọn họ phản bội, con phải làm sao chứ?” Hà Linh Linh vốn dĩ không mặn mà gì với chuyện buôn bán, mấy cái đó đối với cô ta mà nói thật sự là quá khó khăn.
Chỉ cần Cố Viêm Lâm có thể kiếm tiền, đúng hạn đưa tiền cho cô ta là được.
Nhưng Trần Thúy Hoa nói như vậy cũng khiến cô ta cảnh giác: “Nhưng mà mẹ à, ở Hải thị này người nào cũng khôn khéo, bụng đầy học vấn, sao chúng ta có thể qua mặt bọn họ?”
Trần Thúy Hoa cười lạnh: “Người có học không đồng nghĩa họ thông minh, có người học hành nhiều nhưng vẫn ngu xuẩn! Lúc Hà Loan Loan đi học, thành tích tốt như vậy, không phải vẫn bị chúng ta giày vò mười mấy năm đó sao? Mẹ nói cho con biết, làm người phải tàn nhẫn, phải biết chọn hồng mềm mà nắn bóp, phải kiếm tiền tự những kẻ luôn tự nhận bản thân là người lương thiện! Mẹ đã tính cả rồi, gần đây mẹ bắt đầu cho vay lấy lãi, lợi tức rất cao, chờ sau khi mẹ ổn định sẽ cho con làm chung.”
Hành động này chính là cho vay nặng lãi, tuy không thể làm công khai nhưng lợi nhuận thật sự rất cao!
Thấy Trần Thúy Hoa to gan như vậy, Hà Linh Linh nghĩ tới nghĩ lui cũng quyết định làm kinh doanh, cô ta thừa dịp bạn bè của giáo sư Cao đưa người nhà tới tụ hội đã lấy ra một hộp cao nhỏ.
Cô ta từng nhìn thấy Hà Loan Loan làm loại cao nay, trị mụn rất hiệu quả.
Lúc ấy Hà Linh Linh nhàn rỗi nhàm chán nên mới đi trộm công thức, còn thuận tiện sao chép một bản, hiện tại nhìn lại mới thấy công thức này thật sự hữu dụng, cao trừ mụn làm ra có hiệu quả rất tốt!
Ở thời này không có quá nhiều chủng loại mỹ phẩm dưỡng da, cao trị mụn của Hà Linh Linh vừa xuất hiện đã được truyền bá rộng rãi, không ít cô gái trẻ tuổi xinh đẹp đều tới tìm Hà Linh Linh để mua cao trị mụn.
Hà Linh Linh và giáo sư Cao đã thương lượng, dứt khoát mở một cửa hàng chuyên bán cao trị mụn!
Cửa hàng vừa khai trương đã làm ăn rất khấm khá.
Cố Viêm Lâm cũng có chút ngoài ý muốn, anh ta vốn luôn cho rằng Hà Linh Linh là người ngu xuẩn, không ngờ Hà Linh Linh vẫn có một chút bản lĩnh như vậy.
Nhưng sau khi biết Hà Linh Linh lấy được công thức ở đâu, anh ta vẫn nhướng mày nói: “Hà Loan Loan ở Tây Lâm bán cao nứt da, chắc chắn sẽ chuyển sang bán cao trị mụn nhanh thôi, đến lúc đó hai loại cao trị mụn của hai người đụng nhau trên thị trường, em sẽ giải thích thế nào?”
Hà Linh Linh đúng lý hợp tình: “Vậy là do cô ta sao chép công thức của em! Chỉ cần cô ta dám bán, em sẽ đi tố cáo! Em gọi điện cho Hứa Đồng, nghe cô ta nói Hà Loan Loan còn chưa bắt đầu bán cao trị mụn.” .
Đam Mỹ HàiCố Viêm Lâm không nhắc lại chuyện này, dù sao anh ta cũng rất vui vẻ xem hai người họ đấu đá, muốn nhìn xem ai sẽ là người cười đến cuối cùng.