Thật ra, Tang Tiếu vẫn cho là cô và Bạch Dao đã thành hai người qua đường không chung lối. Nếu không phải hôm nay có hot search, cô cũng không biết trong truyện nhà họ Tang lại bị nhà họ Lương thu mua, Tang Thành Phong cũng bị cắt chức ở nhà chờ sắp xếp việc làm, thậm chí đánh Lâm Tình phải vào viện.

Ngay lúc Tang Tiếu đang khó hiểu, Cố Ly Nguyệt từ trên ghế salon đứng lên, phóng to nhìn kỹ bóng người mơ hồ trong ảnh. Một lát sau, cô do dự nói: “Người trên hình có lẽ tôi biết.”

Tang Tiếu nghiêng đầu nhìn về phía Cố Ly Nguyệt: “Cậu biết?”

“Rất giống nghệ sĩ mới ký hợp đồng với công ty, tên Khang Noãn.” Cố Ly Nguyệt cau mày nhớ lại: “Hình như xuất thân từ gia đình nghệ thuật, tính tình dịu dàng. Lúc cô ta nói chuyện với người khác cũng nhẹ nhàng thoạt nhìn tính tình cực kỳ tốt. Quan trọng nhất là người rất hết lòng vì sự nghiệp, quay phim cực kỳ có thể chịu được cực khổ. “

Diệp Doãn Đồng nghe xong, sắc mặt trong nháy mắt trở nên cổ quái: “Mấy em có cảm thấy Khang Noãn rất giống Bạch Dao phiên bản cao cấp không? Lúc mới quay phim, Bạch Dao cũng quảng cáo hình tượng có thể chịu được cực khổ mấy lần trên mạng. Đương nhiên, khi đó Bạch Dao quả thật có thể chịu khổ. Trong 'Kỳ nghỉ thân yêu' cũng có thể nhìn ra, nhưng về sau xảy ra chuyện nhà họ Tang hơn nữa cô ta gả vào nhà họ Lương, Bạch Dao không theo đuổi sự nghiệp nữa mà một lòng làm dâu nhà quyền thế.”

Những người khác:...

Lộ Chúc Chúc nhíu chặt mày, rất là chướng mắt hành vi của Lương Dư Hàng: “Đó cũng không phải là lý do anh ta ngoại tình chứ? Thay lòng thì ly hôn không được à? Sao cứ nhất định phải có tình nhân?”

Cố Ly Nguyệt một lần nữa nằm lệch ở trên ghế sô pha, ngáp một cái nói: “Cho nên, tình yêu có tốt đẹp hơn nữa thì cũng kém sự nghiệp thành công. Bạn vì tình yêu từ bỏ sự nghiệp, người đàn ông lại cho rằng người phụ nữ phấn đấu vì sự nghiệp mới quyến rũ. Nói trắng ra là một đám dê xồm.”

Nói xong, Cố Ly Nguyệt ám chỉ hỏi Tang Tiếu: “Tang Tiếu, cậu nói đúng không?”

Tang Tiếu ngẩn ra, ngay sau đó cô quả quyết gật đầu: “Đúng!”

Cố Ly Nguyệt thấy Tang Tiếu nói thật lòng, lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm. Hôm nay, cô vừa thấy Tang Tiếu đã cảm thấy Tang Tiếu động lòng xuân, tuy không biết đối phương là ai, nhưng cô cũng không thể để Tang Tiếu bước vào con đường của Bạch Dao được.

Đương nhiên, Cố Ly Nguyệt tin có hai vị tiền bối Tịch Ngôn Vãn và Nhậm Tương làm gương, Tang Tiếu tuyệt đối sẽ không phạm vào ngu xuẩn.

Bởi vì Tang Tiếu sớm báo với phòng quan hệ công chúng, cho nên cho dù đám tài khoản tích xanh dẫn theo Tang Tiếu lên sân khấu cũng có đám người đối thủ mua người dẫn dắt dư luận đẩy đề tài Tang Tiếu và Lương Dư “tình xưa gặp lại” lên, độ hot cũng không tăng nổi. Thậm chí không thắng nổi độ hot của [Tang Tiếu cào vui vẻ trúng cực thấp].

Hơn nữa, phần lớn đám cư dân mạng cũng không ngốc. Bên cạnh hai vị sư huynh Tang Tiếu có Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt cùng với một người đại diện đẹp trai, cô có thể ngu xuẩn đến ăn lại đồ của người khác? Bọn họ căn bản không tin!

Kết quả là mấy đối thủ chuẩn bị hắt nước bẩn cho Tang Tiếu, rơi vào công dã tràng. Ba ngày sau, bọn họ còn chưa kịp tiếc nuối thì đã được trải nghiệm cái gì gọi là boomerang. Rất nhiều tai tiếng chân thật liên quan đến bọn họ bị đổ thẳng vào mặt, để cho bọn họ không rảnh quan tâm cái khác nữa.

Tang Tiếu không biết tí gì với tình hình của bọn họ. Cô tham dự xong tiệc đồ ngủ nằm bò ở nhà Diệp Doãn Đồng thì toàn tâm vùi đầu vào ghi album nhạc thứ hai. Bên trong có tổng cộng bảy bài hát, trong đó có hai bài do Tang Tiếu tự mình viết lời. Nhờ vào hai bài hát tự sáng tác này, vào ngày áp chót của tháng Năm đồng thời cũng là ngày sinh nhật của Quý Kỳ Tây, kim tự tháp của Tang Tiếu chỉ còn một ngôi sao nhỏ chưa dán.

Kim tự tháp: 99/100!

Trước đó trên đường đến sân trượt băng, Tang Tiếu vừa nghĩ tới lại học hết một việc là có thể dán ngôi sao nhỏ cuối cùng lên, tâm tình quả thực vô cùng hạnh phúc.

Bình thường Quý Kỳ Tây đưa Tang Tiếu ra ngoài đều không thích dùng tài xế. Anh thấy chỉ cần không có người thứ ba ở đây, như vậy thời gian hai người ở bên nhau chính là thời gian anh và Tang Tiếu hẹn hò.

Trên đường, anh nghe bên cạnh truyền đến tiếng ngâm nga khe khẽ, không nhịn được cười nói: “Bé Tang Tiếu, hôm nay không phải là em dự sinh nhật anh à? Sao từ sáng sớm em đã vui vẻ ngâm nga thế?”

Từ “Trồng mặt trời” đến “The smurts” rồi đến “Ếch nhỏ nhảy”, Tang Tiếu ngâm nga một lượt những bài hát thiếu nhi đã học được ở thời gian trước.

Tang Tiếu dừng ngâm nga. Chờ đến lúc cô nghiêng đầu nhìn Quý Kỳ Tây, ánh mắt đều cười đến cong lên, giòn giã trả lời: “Hiện tại không thể nói, chờ về nhà sẽ nói cho anh biết!”

Tuy sắp dán xong kim tự tháp nhưng Tang Tiếu cũng không quá tin tưởng cô có thể giỏi như sư huynh và sư tỷ. Một người trộm vui vẻ cũng thôi đi, cô chia sẻ ra ngoài, trong lòng khó tránh khỏi có chút xấu hổ.

Thấy Tang Tiếu không nói, Quý Kỳ Tây cũng không hỏi thêm. Chỉ có lúc từ kính chiếu hậu nhìn Tang Tiếu, đáy mắt anh đầy ý cười. Có lẽ do tác dụng tâm lý, anh luôn cảm thấy hôm nay Tang Tiếu cực kỳ ngọt, như kẹo đường phủ rất nhiều hạt đường.

Gần mười giờ sáng, Quý Kỳ Tây dừng xe trong nhà để xe của một sân trượt băng ở thành phố Kinh. Anh vừa giúp Tang Tiếu mở cửa xe vừa giới thiệu: “Bên trong tổng cộng có ba khu trượt: Khu người lớn, khu trẻ em và khu hội viên.”

Quý Kỳ Tây dẫn Tang Tiếu tới sân trượt băng được thiết kế toàn bộ bằng “Băng”. Bắt đầu từ đường ra, bốn phía vách tường đều được trang trí bằng hoa văn hoa tuyết, cạnh băng. Hơn nữa có gió lạnh nhân tạo thổi mạnh, trong thoáng chốc thật sự để cho người ta cảm thấy đã đi lạc vào vùng băng tuyết.

Dọc theo cửa lớn trước mặt nhìn lại, dưới chân có “Đường băng” rộng hơn một mét. Đi lên trước nữa, sân băng to lớn như tòa thành cổ đứng lặng trong tuyết, tráng lệ nguy nga, ảo mộng lãng mạn.

Quý Kỳ Tây sóng vai đi cùng Tang Tiếu, đồng thời, anh ôn hòa giải thích: “Khu người lớn và khu trẻ em cũng không hẳn chỉ có người lớn và trẻ em, chẳng qua số lượng nhiều hơn thôi. Dù sao có rất nhiều người lớn muốn chơi trượt băng với con em mình. Khu hội viên thì ít người hơn, bình thường chỉ có khoảng mười người. Em thích cái nào? “

Nghe vậy, Tang Tiếu nghiêng đầu suy nghĩ một chút: “Chúng ta xem khu trẻ em trước một chút?”

Tuy Quý Kỳ Tây rất hy vọng có thể chơi với Tang Tiếu ở khu hội viên ít người yên tĩnh, nhưng anh cũng không bất ngờ với câu trả lời của Tang Tiếu, ai cũng biết Tang Tiếu vẫn luôn thích nơi náo nhiệt: “Đi, chờ chút nữa anh sẽ cho người…”

“Nhìn khu trẻ em xong, chúng ta lại sang khu hội viên.” Tang Tiếu bởi vì mang khẩu trang, cho nên giọng lúc nói chuyện có vẻ hơi buồn bực. Cô chỉ chỉ khẩu trang trên mặt, lại chỉ chỉ khẩu trang trên mặt Quý Kỳ Tây: “Tuy em không sợ bị người khác nhận ra, nhưng nếu bị rơi khẩu trang thì phần sau không thể chơi vui với anh được nữa. Ngũ sư huynh, hôm nay là sinh nhật anh mà.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play