MC ra hiệu cho Tang Tiếu: “Hiện tại, chúng ta hãy mời Tang Tiếu bốc thăm giải ba!”

Tang Tiếu thò tay rút một tấm thẻ ra, cúi đầu liếc nhìn dãy số: “Số 111.”

“Phì.” Trong đám người có vài người phì cười, nghe như chúc Tang Tiếu một đời độc thân vậy.

Rất nhanh, một cô gái buộc tóc đuôi ngựa chạy lên, gương mặt hồng hồng đi đến trước mặt Tang Tiếu: “Em là số 111.”

Tang Tiếu tiếp tục thò tay tiếp tục rút một tấm thẻ ra. Chờ sau khi nhìn rõ dãy số, vẻ mặt cô trở nên có chút cổ quái. Phát hiện thay đổi trên mặt Tang Tiếu, MC không khỏi ló đầu sang nhìn dãy số trong tay cô. MC vừa nhìn đã không nhịn được bật cười. Cô ta vừa cười vừa cao giọng tuyên bố người nhận được phần thưởng: “Số 11!”

Tang Tiếu:... .

||||| Truyện đề cử: Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ) |||||

Những người khác:...

Chỉ chốc lát sau, toàn trường ầm ầm tràn ra tiếng cười như núi kêu biển gầm [1]. Có người cười thầm, có người lá gan cũng lớn, trực tiếp hô: “Tang Tiếu, cô có duyên với số 1 à?!”

[1] Núi kêu biển gầm: Đây là một thành ngữ Trung Quốc, nó mô tả sự hùng vĩ.

“Ai nói Tang Tiếu có người yêu? Thấy không, ông trời nhìn không nổi nữa, tự mình lên sân khấu bác bỏ tin đồn đấy!”

Tang Tiếu:...

Cửa sổ giấy còn chưa đâm, mấy người đã nguyền rủa tôi!

[Ha ha ha ha, vận may của Tang Tiếu quả nhiên danh bất hư truyền. Có ai còn nhớ rõ vận may của cô ấy trong "Nhật ký quan sát cuộc sống độc thân" không?]

[Vận may không tốt đều tại chân gà ngâm xả ớt hết [đầu chó].]

[Hỏi: Hôm nay Tang Tiếu ăn chân gà ngâm xả ớt rồi hả?]

Trong lúc mọi người cùng cười vang trong livestream, một chàng trai trẻ tuổi cầm số 11 đi lên. Cậu ta ngượng ngùng vò đầu, đưa thẻ cho nhân viên: “Tôi là số 11.”

Tang Tiếu hít sâu một hơi. Sau đó, cô rất trịnh trọng xoa tay. Trước khi cô với tay vào hòm, dựa vào microphone của phóng viên, cô son sắt nói dọa: “Tiếp theo, tôi sẽ không liên quan gì đến số 1 hết!”

Nghe vậy, hiện trường có vài người không chịu, rối rít hô.

“Đừng mà. Tôi là số 13, tiếp tục liên quan đi!”

“Tôi là số 1! Tôi đang một lòng chờ cô lấy ra đó! Cố gắng lên!”

“Tôi là số 61! Tang Tiếu, tiếp tục liên quan đi!”

Tang Tiếu mím môi, lòng nói bọn họ rất xấu rồi. Cô thăm dò từng thẻ số trong hòm, rất sợ gặp mặt phải một số 1, từ nay về sau không có cơ hội chọc thủng cửa sổ giấy. Sau hơn mười lần cầu thần khấn Phật trong lòng, cuối cùng Tang Tiếu quyết định rút một thẻ ra. Vừa thấy số bên trên, đôi mắt hạnh của cô vụt sáng, giơ cao thẻ số điên cuồng vẫy mọi người, giọng vừa giòn vừa ngọt, mang theo vui sướng rõ ràng: “Số 268! Tôi rút được số 268! Không có số 1 nào!”

MC bị phản ứng đáng yêu của Tang Tiếu chọc cười. Cô ta ôm bụng cười không ngừng, cười xong, cô ta không nhịn được giục người trúng thưởng: “Ai có số 268? Mau lên đây, mau để Tang Tiếu nhìn bạn một cái!”

Một giây qua đi, không ai đi ra.

Mười giây qua đi, không ai đi ra.

Một phút qua đi, vẫn không có người đi ra.

Tang Tiếu:?

Những người khác:??

Không chỉ Tang Tiếu buồn bực, những người khác cũng buồn bực. Bọn họ rối rít nhìn xung quanh: “Ai cầm thẻ số 268 thế? Không phải là lấy thẻ xong thì đi dạo chỗ khác rồi chứ?”

Bên trong, sau khi Quất Tử nhìn hết thẻ số của cô, Miêu Miêu, Tam Thủy, trong lòng đang tiếc nuối, kết quả mới vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy trên cổ tay Tang Tiếu đeo một thẻ số. Tuân theo nguyên tắc ai cũng không thể bỏ qua, cô bước lên kéo cánh tay Tang Tiếu nhìn số phía trên.

“268...”

“Ai?” Tang Tiếu nghe tiếng thì quay đầu lại. Thấy Quất Tử, trong nháy mắt cô vui mừng: “Quất Tử, chị được giải nhất à?!”

Quất Tử một lời khó nói hết mà chỉ chỉ cánh tay Tang Tiếu: “Tang Tiếu, trên tay em, là giải nhất.”

Tang Tiếu cúi đầu, nhìn 268 trên cánh tay mình, rất là cạn lời. Một lát sau, cô nhìn MC, không ôm hi vọng hỏi: “Giải nhất là chuyến du lịch mấy người?”

“Là, là…” MC căn bản không nín được cười, để cho cô ta nói cũng lắp bắp. Cô ta thực sự không nghĩ tới chỉ là một hoạt động thương hiệu trực tuyến đơn giản mà thôi, bởi vì có Tang Tiếu ở đây mà lại có thể xuất hiện nhiều chuyện cười như vậy.

MC không nói nổi, những người khác ở hiện trường có thể nói. Hơn nữa, bọn họ trả lời cực kỳ chỉnh tề: “Một người du lịch! Một người du lịch! Một người du lịch! Chuyện quan trọng phải nói ba lần!!!”

Tang Tiếu:...

Cô rất muốn đập hộp rút thưởng trước mắt thành thịt nát.

Làm nghệ sĩ, rút ra giải nhất tóm lại sẽ cho người ta hoài nghi có mờ ám, vì vậy, Tang Tiếu một lần nữa rút lại, số 69.

Tuy rằng không có số 1 nào thế nhưng Tang Tiếu không hề vui vẻ, cả người đều rất bình tĩnh. Cô bình tĩnh đưa thẻ số cho người chủ trì, bình tĩnh cùng ba người trúng thưởng chụp ảnh chung, bình tĩnh ngồi trên xe bảo mẫu về biệt thự.

Nhưng nhìn thấy hot search #Tang Tiếu bị Âu Hoàng nhập# và #Tang Tiếu liên quan đến số 1#, Tang Tiếu lập tức không giữ được bình tĩnh nữa. Cô tủi thân oán giận: “Em không tin! Sao em lại liên quan đến số 1 chứ! Không phải là rút được 11 và 111 à? Hơn nữa Âu Hoàng liên quan gì đến số 1?”

Quý Kỳ Tây cũng đã thấy màn Tang Tiếu rút thưởng buồn cười ở trung tâm thương mại. Nghe Tang Tiếu oán giận, anh cười nói: “Em rút ngẫu nhiên được giải nhất còn không gọi là Âu Hoàng? Hơn nữa, 11 và 111 không phải số mà ai cũng có thể rút ngẫu nhiên được.”

“Tang Tiếu, hôm nay em rất may mắn đấy, cái loại may mắn mà tuyệt đối có thể đi mua xổ số ấy.” Quý Lâm Xuyên liếc nhìn hot search trên Weibo, trên khuôn mặt băng sơn đều nở nụ cười nhẹ: “Rất nhiều dân mạng hỏi thăm em dưới hot search, hy vọng có thể dính chút vận may của em đó.”

Tang Tiếu buồn bực nghiêng đầu tựa ở trên cửa sổ xe, nghe Quý Kỳ Tây và Quý Lâm Xuyên trêu ghẹo, như một cái con cá muối mất đi mơ ước.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play