Mắt thấy phòng quan sát hoàn toàn khác với ba kỳ trước, sắc mặt của ba người đều hơi ngây ra.

Dưới ánh đèn dây tóc màu trắng lạnh lẽo mọi khi, bỗng nhiên trên người ba người hạnh phúc ngồi sau chiếc bàn đầy đồ ăn vặt lại phủ một lớp ánh sáng ấm áp.

Đoạn Thời Á dựa vào dáng người cao lớn, trực tiếp đưa tay chạm vào ống kính trên tường, lên tiếng trách, “Thức ăn vặt và gối của ba kỳ trước đâu? Các người ăn chặn hết rồi à?”

Ê-kíp chương trình mượn mic lên tiếng, “Đoàn phim của chúng ta ki bo, hơn nữa, đồ ăn vặt và gối đều là khách mời mang đến, ai bảo các anh không tự mang, chỉ mang theo xe đạp leo núi, guitar điện và microphone.” Có tác dụng rắm gì.

Hà Túng mang guitar điện:...

Đoạn Thời Á mang xe đạp leo núi:...

Chử Đồng mang theo microphone:...

Cùng một thế giới, cùng một khoảnh khắc hối hận.

Đương nhiên, nếu như thật sự có cơ hội lần nữa, họ có thể cũng sẽ không mang gối và đồ ăn vặt đến, thân là nghệ sĩ, họ cần mặt mũi, đương nhiên không hi vọng người khác cho rằng cuộc sống ngoài đời của họ tham ăn biếng làm!

Hà Túng thấy Tang Tiếu và Cố Ly Nguyệt ngồi cùng nhau, trên gương mặt tuấn tú xuất hiện ngạc nhiên trong khoảng thời gian cực ngắn, sáu năm trước trong chương trình người mẫu anh ta nhận được thành tích trong top 7, cũng từng có một giai đoạn nổi tiếng nhưng rất nhanh anh ta đã bị sóng sau xô sóng trước, bị dập c.h.ế.t trên bãi cát rồi.

Giờ đây của sáu năm sau, ca khúc đại biểu kia của anh ta cũng nổi tiếng hơn anh ta.

Hà Túng có dã tâm, một lòng muốn leo lên, nhưng anh ta không thể có bài hát khác có thể nổi tiếng hơn bản nhạc một thời, kỹ năng diễn xuất lại chẳng ra làm sao, chỉ có thể học theo các nghệ sĩ chương trình để có thêm fan từ chương trình giải trí.

Từ đó đến giờ, anh ta tham gia trước sau bảy tám chương trình, bởi vì anh ta hiếm khi xuất hiện trong chương trình giải trí nên đến giờ vẫn là một người không có gì nổi gì, các câu ấn tượng nổi tiếng cũng ít đến đáng thương.

Tuần trước, Hà Túng nghe nói khách mời có Tang Tiếu nên cũng tìm người giúp để anh ta và Tang Tiếu ngồi cùng một bên, hi vọng có thể mượn quan hệ cùng đội để tạo ra một số hành động để người xem tự tưởng tượng thấy ngọt ngào, sau đó cho người cắt clip, anh ta có thể mượn việc chèo thuyền CP để tạo độ hot, kết quả... Sắc mặt của Hà Túng u ám nhìn Hàn Giai Lâm ngồi giữa, ánh mắt bình tĩnh nhưng lại mang theo thúc giục lặng lẽ, rõ ràng là đợi Hàn Giai Lâm dùng thân phận người dẫn chương trình để điều chỉnh chỗ ngồi, anh ta nhớ ê-kíp chương trình đã bảo sớm nói với người dẫn chương trình của họ để sắp xếp rồi.

Bên kia, Hàn Giai Lâm nhìn thấy ánh mắt của Hà Túng, có một hai giây chột dạ, rất nhanh cô ta lại bại dưới một bàn đầy đồ ăn vặt, cô ta lặng lẽ lấy ra một túi quả hồ trăn, lặng lẽ tách từng hạt hồ trăn ra bỏ vào trong miệng, dựa lên gối, hưởng thụ hạt khô giòn giòn, giả vờ không nhìn thấy.

Hà Túng:...

Ê-kíp chương trình ki bo đến mức làm cho người dẫn chương trình có thể bị một túi hạt khô mua chuộc rồi sao?!

Tang Tiếu đẩy đồ ăn vặt lên trước, nhìn ba người trước mặt, trong mắt lấp lánh mong đợi, “Mọi người đến ăn không? Đồ ăn vặt cần chia sẻ ăn mới ngon, hơn nữa họ cũng không cho tiền, chúng ta không cần giúp họ quảng cáo, chỉ cần ăn là được.”

Lúc Tang Tiếu lấy đồ ăn vặt ra, ê-kíp chương trình đều đã che mờ tất cả đồ ăn vặt, họ tuyệt đối không miễn phí quảng cáo giúp các nhãn hàng, đương nhiên nếu như nhãn hàng lập tức nhét tiền đến, họ cũng có thể cân nhắc đến việc xóa đi phần làm mờ.

“Cảm ơn cô Tang!” Đoạn Thời Á cao ráo, bước đi cũng lớn, chỉ ba bước đã bỏ xa Chử Đồng và Hà Túng, đi đến chỗ của phía Tang Tiếu và Cố Ly Nguyệt, “Ba kỳ trước, tôi luôn cảm thấy phòng quan sát của chúng ta cực kỳ giống với phòng thẩm vấn, vốn cảm thấy ở trước mặt mọi người ghi hình cuộc sống của mình sẽ rất bẽ mặt, kết quả thân thể cũng chịu tội, ánh đèn dây tóc trắng vừa nhoáng lên, nguyên mảng trắng bệch.”

Đoạn Thời Á vừa nói chuyện, vừa gặm chân gà ngâm ớt sớm đã không còn để ý đến hình tượng bản thân. Thấy Hà Túng nhìn chằm chằm mình, anh ta ngẩng người đưa chân gà ngâm ớt qua, “Anh cũng muốn ăn sao?”

Không phải chứ, ba kỳ trước Hà Túng trong chương trình luôn ngồi thẳng người, đó gọi là để ý hình tượng, có thể ở trước mặt dân mạng gặm chân gà sao?

Tang Tiếu ngây người nhìn Đoạn Thời Á gặm chân gà đưa cho Hà Túng, cẩn thận nuốt nước bọt, chẳng trách Hà Túng lại nhìn chằm chằm Đoạn Thời Á, phỏng chừng là đang kiềm chế không đánh người.

“À, tôi có chân gà chưa mở.” Tang Tiếu đưa một gói chân gà mới cho Hà Túng, trong lòng có câu hỏi cực lớn: “Anh có muốn ăn không?”

Hà Túng:...

Đệch!

Anh ta hít một hơi thật sâu, mỉm cười ôn hòa, “Không cần, cảm ơn.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play