Nghe vậy, trái tim Quý Lâm Xuyên dần dần chìm xuống, tiểu sư muội đi ra từ game mobile, không thể tương thích với thế giới ba chiều của bọn họ, A Tiếu chủ động nói ra thì có thể tưởng tượng được mức độ đau đớn lớn cỡ nào.
Anh khom lưng giúp A Tiếu chắn ánh nắng mặt trời chiếu nghiêng, hỏi như thương lượng: "A Tiếu, hay chúng ta không quay hình nữa, huynh dẫn muội về nhà nghỉ ngơi nhé?"
"Có thể, có thể không về không ạ?" A Tiếu rất khổ não, đi thẳng về thì bọn họ không câu cá được, cũng chẳng đổi được nguyên liệu nấu ăn, thế buổi tối sẽ không thể nấu ăn sao?
"Sư huynh, muội muốn câu cá xong mới về."
Trong lòng Quý Lâm Xuyên mềm nhũn, tuy anh không biết lúc nào tiểu sư muội và Tang Tiếu trở thành một người nhưng bất cứ khi nào thì tiểu sư muội vẫn luôn cố hết sức hoàn thành nhiệm vụ, tính cách nghiêm túc đối xử với mọi việc y hệt với A Tiếu mà anh biết.
Anh nhẹ giọng đồng ý: "Được, chúng ta câu cá xong sẽ về, muội chọn chỗ nào có bóng cây chờ chút đi, sư huynh về nhà dân đã." Anh phải lấy mũ, ghế và kem chống muỗi cho A Tiếu.
Vừa dứt lời, A Tiếu chưa kịp ngăn cản, Quý Lâm Xuyên luôn giữ hình tượng từ trước đến giờ lại co giò chạy về hộ nông dân, tóc độ nhanh như thể anh là người cầm gậy chạy chặng cuối trong cuộc đua vậy.
Fan: "..."
A Tiếu:???
A Tiếu ngu người nhìn bóng lưng Quý Lâm Xuyên, chốc lát sau cô gãi đầu, không, Đại sư huynh, huynh chạy về làm gì? Bình thường huynh hạ một kiếm có thể xuyên mười con cá mà!
Huynh cầm cây xiên rồi thọc xuống sông một phát thôi là hai tụi mình có thể về nhà ngay, muội cũng có thể tiếp tục mỏng manh yếu đuối nằm trong phòng, hoàn toàn không cần mũ, ghế và kem chống muỗi.
Khi không thấy bóng dáng của Quý Lâm Xuyên nữa, A Tiếu than nhẹ một cách cam chịu, năng suất bắt cá của mình kém hơn sư huynh nhưng trước mắt cũng chỉ có thể dựa vào bản thân.
A Tiếu sẽ không câu cá nên không cầm cần câu, cô chọn xiên cá, sau đó treo giỏ cá ở ngang hông, cởi vớ rồi vén ống quần lên, đạp lên hòn đá nhỏ rồi xuống sông.
Nước sông không sâu, chỉ tới đầu gối, A Tiếu nhìn cá bơi qua bơi lại trong lòng sông, sự tự ti mà cô nuôi dưỡng bấy lâu lại xuất hiện, lần trước xuống núi Khu Ma với sư tỷ, suýt nữa là bị cá ăn, bây giờ mình ên cô có thể xiên được cá không?
Vì căng thẳng nên bàn tay cầm xiên của A Tiếu cũng hơi run, thậm chí cô còn nhỏ giọng lẩm bẩm không dứt: "Cá à, mấy bà, mấy bà chậm chút, cắn tui nhẹ chút nha."'
【=))))))) Tang Tiếu đang tấu hề hả? Bộ chị thương lượng với cá thì tụi nó sẽ cam tâm tình nguyện bị chị xiên c.h.ế.t hay gì?】 【Tang Tiếu ngu ngục quá, cô ngồi đó câu cá, cho dù câu không được thì trước khi Quý Lâm Xuyên trở về vẫn có thể gây được ấn tượng tốt mà =))))))】
【Diễn hơi đơ luôn, ngu thiệt luôn, cái tay run rẩy của Tang Tiếu mà xiên được cá thì ụ á tao live stream gặm bàn phím cho bây coi =)))))))】
Rào rào.
Xiên cá thọc xuống nước.
Rào rào.
Xiên cá thọc được một con cá ở dưới nước.
Cư dân mạng đang bình luận chửi bới: "..."
Bọn họ nhìn A Tiếu xiên được con cá, trên con cá có một cái lỗ, ngu đần hồi lâu, ngậm miệng lại, bàn tay cào phím cũng dừng lại, đừng hỏi, hỏi là mặt đau, đau dữ dội.
Cư dân mạng ban nãy nói live stream gặm bàn phím run tay sờ bàn phím, khó khăn nuốt nước miếng vài cái, chắc ông trời không nghe đâu ha?
Lúc bọn họ đang sốc đến mức mất đi ngôn ngữ thì thấy A Tiếu trưng ra gương mặt vô cùng tủi thân, cực kỳ tủi thân, hết sức tủi thân nhìn xiên cá: "Huhuhu, hên là sư huynh không thấy, em đúng là đồ cùi bắp, mỗi lần chỉ có thể thọc được một con cá QAQ."
Cư dân mạng:!!!
Dm dm dm! Tụi tui biết rồi! Tất cả tụi tui đều biết cả rồi!!!
Rõ ràng là cô đang ám chỉ tụi tui!
Chỉ số ra vẻ: 25/9999.
A Tiếu: "?"
...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT