Dù họ có khả năng cao bị mắc kẹt trong phòng này hết mười tiếng nhưng cô ấy cũng không thể đưa theo Tang Tiếu rồi chẳng làm gì, nếu không sau khi chương trình giải trí trực tiếp này kết thúc, dân mạng mắng cô ấy không kính nghiệp đã đành, bởi suy cho cùng cô ấy quả thật thiếu chuyên nghiệp, nhưng nếu dân mạng lại mắng lây sang Tang Tiếu thì sao?

Chứng kiến hai người lại hì hục tìm mật khẩu, dân mạng đang theo dõi phát sóng trực tiếp không nhịn nổi nữa.

[Bốn phòng live, khách mời trong ba phòng live khác đều đần mặt ra, tôi cũng chả hiểu gì, chỉ có phòng live của Tang Tiếu và Cố Ly Nguyệt gợi cho tôi từng chút ý tưởng, sau khi Baidu xong, tôi nghĩ mật khẩu có thể nằm ở những con số 7, 1, 10.]

[Từ không thành có là kế thứ 7, “chương Học Nhi” là chương đầu tiên trong số hai mươi chương của Luận ngữ... Tui không tin Tang Tiếu có thể nhớ ba mươi sáu kế lại không nhớ chương Học Nhi là chương bao nhiêu! Cầu xin cô nghĩ theo hướng số thứ tự đi!!!]

[Á á á á á!! Lần đầu tiên xem mật thất mà mị có thể đoán sơ sơ ra mật mã nè, nhưng mấy chị có thể động não thêm chút không! Đừng có đang cầm chìa mà không mở được khoá như thế chứ!!!]

Trong lúc vô tình, cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp không còn nhớ rằng họ đến để xem trò cười và xem thử liệu Tang Tiếu và Cố Ly Nguyệt sẽ bị nhốt trong mật thất bao nhiêu tiếng. Trái lại, trong lòng họ chỉ dấy lên một ý tưởng rằng mong hai cô kia bỗng nhiên thông minh đột xuất, lập tức dùng mật khẩu mở khóa ra ngay đi!!!

Tang Tiếu lấy hai cuốn sách từ trong ngăn kéo ra, chợt hắt hơi vì bị sặc bụi, nghẹn ngào nói với Cố Ly Nguyệt: “Nguyệt Nguyệt, trong ngăn kéo còn hai cuốn sách không nhìn rõ được bìa nè. Tôi nghĩ, một quyển có vẻ đang nói về kế tranh thủ cháy nhà hôi của trong ba mươi sáu kế đó.”

“Tranh thủ cháy nhà hôi của đứng thứ năm trong ba mươi sáu kế, còn từ không thành có vừa nãy xếp thứ bảy, có khi nào là hai con số năm và bảy cũng liên quan đến mật khẩu không?” Tang Tiếu vừa chợt nghĩ ra. Dứt lời, cô ngước nhìn cái ghế bên cạnh hộc tủ, phía trên là một cái hòm cũ kỹ có mật mã: “Có thể năm liên quan đến mật khẩu của cái hòm này chăng?”

Cư dân mạng:!!!

A a a! Cuối cùng thì cô cũng móc nối được rồi!!!

“Chắc vậy đó.” Cố Ly Nguyệt đáp, đưa tay chỉ vào những ghi chú trên máy vi tính, vừa quay đầu lại nhìn Tang Tiếu: “Trong ghi chú có vẽ vài hình người, chẳng lẽ chúng ta phải làm theo tư thế mấy hình người nhỏ này để xem liệu trong phòng có gì thay đổi không à?”

Cư dân mạng:...

Cái lùm mía! Bọn này không cho phép cô dắt Tang Tiếu đi sai hướng đâu nha chưa!!! Cư dân mạng đang gào thét, âm thầm hò hét, lặng lẽ gầm rú trên bình luận, vì sợ rằng tính cách dễ tin người của Tang Tiếu trong chương trình giải trí sẽ khiến cô thật sự chơi tạo hình người tí hon với Cố Ly Nguyệt mất.

Họ đã không còn đoái hoài đến ba căn phòng chưa đoán ra mật khẩu kia nữa, mà khóa chặt mắt vào màn hình, đợi tới lúc nhìn thấy A Tửu tin thật rồi đi về phía Cố Ly Nguyệt, trái tim họ bỗng lạnh ngắt.

[Toang rồi, hình như tui đã đoán được khung cảnh múa tấu hài của hai cô nàng này rồi...]

[Không đâu mà! Chíu Chiu không thể múa kiểu ngu vậy được đâu!]

[Nhưng có Cố Ly Nguyệt ở đấy thì chưa chắc à nghen.]

Cư dân mạng hết sức chăm chú nhìn Tang Tiếu, ngó chừng Tang Tiếu đi từng bước đến chỗ Cố Ly Nguyệt, lại đăm đăm nhìn Tang Tiếu từ từ cúi đầu xuống xem bốn ghi chú trên máy vi tính. Sau đó, cô khẽ a lên một tiếng: “A…”

“Tôi biết chiêu thức trên này nè.” Tang Tiếu quay qua cười với Cố Ly Nguyệt: “‘Tâm pháp Kiếm Thương’, Nguyệt Nguyệt à, trước kia cậu chưa từng gặp cũng là chuyện bình thường thôi.”

Dứt lời, Tang Tiếu thầm bổ sung, dù sao tâm pháp bổn tông không truyền ra ngoài, nhưng mà sao thế giới này lại có tâm pháp của tông môn vậy nhỉ, rõ là không có tông môn mà.

Cố Ly Nguyệt:?

Cư dân mạng:??

Cố Ly Nguyệt thừ người ra, lặp lại: “‘Tâm pháp Kiếm Thương?’ Không phải bọn mình đang ở phòng sách của một thầy giáo lịch sử sao? Tại sao lại lòi ra một cuốn tâm pháp giống trong tiểu thuyết võ hiệp vậy?

“Đúng ha.” Tang Tiếu đang định nói tiếp, bỗng dưng, như thể cô vừa được đả thông hai mạch Nhâm Đốc, đôi mắt hạnh tỏa sáng lấp lánh: “Tôi nhớ ra rồi, bốn chiêu thức trên này chia ra thuộc thứ ba, thứ chín, thứ bảy, thứ nhất.”

Tang Tiếu nói xong, không mảy may nghĩ ngợi gõ ra bốn số [3971]. Quả nhiên, một khắc sau, máy vi tính trước mặt hai người và toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp đã được mở khóa thành công!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play