Sau Khi Bá Tổng Trăm Tỷ Xuyên Thành Pháo Hôi Thế Thân

chương6:Tiểu Thiếu Gia


2 tháng


 

    Khi xe đến gần Hãn Hải Quốc Tế, Tề Tu bảo tài xế kiêm trợ lý Lâm Đình dừng xe bên đường cái đối diện.

     Lâm Đình xuyên thấu qua cửa kính xe nói tên của tiểu khu : “ khu dân cư Tụ Hâm, cá tên lấy khá trực tiếp, anh… Cố Tinh không phải nói chúng ta lên Hãn Hải Quốc Tế đón anh ấy sao, dừng chỗ này nhìn có vẻ gần, nhưng rào phân cách giữa đường như tạo thành cả một bầu trời!” 

     "Ngốc! Cậu nghĩ Cố Tinh mà ở nổi Hãn Hải Quốc Tế?" Tề Tu híp mắt nhìn toà nhà  Hãn Hải Quốc Tế đối diện : "Lúc nào Cố Tinh của cậu từ tuyến mười tám  chuyển  chỗ... Trời ạ!"

    Thiếu niên từ bên trong toà nhà Hãn Hải Quốc Tế đi ra, nhìn từ xa eo có chân có, không ai khác chính là Cố Tinh.

     Tề Tu thúc dục Lâm Đình : "Nhanh, tôi gọi điện thoại bảo  người ta  đợi lát nữa, cậu đi đường vòng!"

    Sau khi xe dừng lại, Cố Tinh bước lên.

     Thiếu niên ngồi phía trước so với tuổi của cậu không chênh lệch nhiều, rất thanh tú, qua kính chiếu hậu nhìn cậu, một bên nói : “anh Cố, thân thể đã hồi phục tốt rồi sao?” 

     Cố Tinh có ký ức của nguyên chủ, biết đây là trợ lý của cậu ấy Lâm Đình.

     Kỳ thật Lâm Đình hỏi lời này chỉ vì khách sáo.

     Mở to mắt liền có thể nhìn ra được, Cố Tinh môi hồng răng trắng ánh mắt trầm tĩnh, giống như là từ đầu tới đuôi đều được ngâm trong suối tiên, bộ dáng vẫn là giống như trước đây, nhưng giống như nơi nào đó lại không giống, có một loại khí chất rất hấp dẫn người khác.

     Cố Tinh cười nhẹ, đôi đồng tử màu trà như có tia sáng chuyển động : "Tốt hơn rồi."

    Cậu quay đầu, nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh, dáng người thon gầy đến thậm chí có thể gọi là mực khô, rất quen thuộc︰ "anh Tề."

     "Cố Tinh à , cậu nói về nhà tĩnh dưỡng một tháng, là chui vào rừng sâu núi thẳm nào đó bái sư học nghệ đi, sau đó còn thuận tiện mà mua xổ số, trúng được 5 triệu hả?" Tề Tu nghiêng người, ánh mắt có thể so với máy quét dò xét nghệ sĩ bảo bối nhà mình. 

     Trước kia chỉ là dáng dấp tốt, nhưng tính tình lại u khuất, nhìn thần sác cũng mỏi mệt vô cùng, giống một đóa hoa héo úa. 

     Bây giờ khí trất đã bộc lộ toàn bộ, lại còn là loại đỉnh cao, quá thần kỳ đi! 

     Cố Tinh thông minh, nghe ra Tề Tu lòng vòng là muốn biết lý do tại sao cậu lại ở tại Hãn Hải Quốc Tế.

     Chỗ này là khu đất rất đắt đỏ, một mét vuông cả đống địa chủ giàu có cùng quý tộc. 

  Người quản lý ở mức độ nào đó cũng có chung suy nghĩ với nghệ sĩ, Tề Tu xem cậu như con cái nhà mình mà không khỏ đau lòng, vốn có thể hỏi chực tiếp vấn đề này. 

     Nhưng Cố Tinh tính tình hướng nội nhạy cảm, đột nhiên lại chuyển đến khu giàu có này ở,  có mấy lời Tề Tu sợ hỏi mạnh sẽ khiến tổn thương thiếu niên. 

     "Đại khái là... Nghĩ thông suốt một số chuyện." Cố Tinh giọng điệu chêu đùa nói  : "Tề Ca, nếu như em nói mình là tiểu thiếu gia phản nghịch trong hào môn, anh có tin không?"

     "Tiểu thiếu gia mà ở cái hầm năm trăm một tháng, ăn mì tôm qua bữa?" Tề Tu rất giữ thể diện cho cậu, nháy đôi mắt đen  : "Xem ra lão gia đã đón ngài về nhà rồi?"

     Cố Tinh nói : "Cố Hằng Viễn chính là cha tôi ."

     Về phần Trình Đông Húc, cậu tạm thời không định nói ra chuyện này, cũng không phải người quan trọng gì.

     Lại nói, Cố tổng suy bụng ta ra bụng người, nếu như cậu bao nuôi một cái đồ chơi nhỏ để giải trí, cũng không muốn có quá nhiều người biết tới. 

     Một mực dựng tai nghe hai người nói chuyện trên trời dưới đất Lâm Đình liếc mắt nhìn đằng sau, chen vào nói : " chủ tịch của công ty giả trí Song tinh  Cố Hằng Viễn?"

     Sau đó, xe bảo mẫu cũ kĩ  liền đâm vào hàng cây bên đường. 

     Cũng may ba người đều không sao, chẳng qua trong thời gian ngắn xe không sử dụng được, phải đưa đi tu sửa.

     Tề Tu vỗ đầu Lâm Đình : "Lái xe lên cả cây, diễn kịch cũng không dám liều như thế đâu, tiểu tử cậu có thể a, tháng này tiền thưởng hết rồi!"

     Người quả lý có quền chỉ bảo trợ lý, đúng là Lâm Đình lái xe không chuyên tâm, Cố Tinh ở một bên nhìn cười, cũng không xen vào.

     Chờ hai người nói xong, Cố Tinh cong môi bật cười : "Đây có được xem là vui quá hóa buồn không?"

     Tề Tu hậu tri hậu giác : "Cố Tinh à, cậu đừng dọa anh, cha cậu chỉ trùng tên trùng họ vỡi  Cố Hằng Viễn thôi, đúng không..."

     Cố Hằng Viễn và Cố Gia trong mắt Trình Đông Húc chỉ là đám nhà giàu mới nổi, nhưng đối với người bình thường thậm chí là ngành giải trí đến như sao trên cao không thể chạm tới.

     Cố Tinh dùng hành động để biểu đạt chuyện này chính là sự thật, trực tiếp chuyển vào tài khoản Tề Tu một khoản tiền.

     Tề Tu nhìn xem tin nhắn nhắc nhở bên trên là một chuỗi con số 0, lần đầu tiên cảm nhận được cái gì gọi là hạnh phúc mê muội.

     "Tất cả là ba trăm vạn, hai trăm năm mươi vạn đem di từ thiện, còn lại năm mươi vạn, bốn mươi vạn cho Tề Ca anh xã giao phải dùng đến tiền, mặt khác mười vạn, anh cùng Lâm Đình chia  7:3, khoảng thời gian này vất vả rồi." Cố Tinh nói.

     "Đi từ thiện? Hơn hai trăm vạn đấy anh..." Lâm Đình trừng lớn mắt.

     Cố Tinh khẳng định gật đầu.

     Cậu không có nói đúng lắm, về sau tiền quay phim hoặc là đầu tư, một nửa đều sẽ đem đi từ thiện.

    Chuyện từ thiện, xem như tích phúc cho nguyên chủ, hi vọng cậu ấy kiếp sau có một cuộc sống an ổn.

     Cố Tinh không mê tín, dù cho không hiểu bản thân sao lại xuyên vào trong một quyển sách.

     Nhưng đã nhận lấy thân xác và cuộc đời của người ta, vậy nên cũng phải làm việc gì đó có ý nghĩa. 

     Cố Tinh đối với việc mình có thể sống lại một lần, sâu xa cũng có chút ngầm hiểu.

     Kiếp trước cậu làm chủ tập đoàn Cố Thị, mỗi năm đều sẽ có một khoản tiền để làm từ thiện, cậu lúc phương nam gạp thiên tai lũ lụt còn quyên tặng một số vật tư cùng tài chính lớn.

     Nếu như làm việc thiện có thể có được báo phúc, dù chỉ là một phần vạn khả năng, Cố Tinh cũng nguyện ý vì nguyên chủ mà làm.

     Có tiền cái eo liền cứng rắn, Tề Tu bình thường đối với xe bảo mẫu không giám nổi giận, vỗ mạnh vào đuôi xe  : "Cái đống phế liệu, chờ ở đây đi!"

     Lâm Đình nhìn cười không ngừng, không có gì bất ngờ xảy ra đầu cũng bị vỗ một cái. 

     Cảnh sát giao thông rất mau đã tới, Lâm Đình ở lại xử lý chuyện xe cộ.

     Tề Tu gọi xe, mặc dù đi đến trường quay giá  tền rất đắt, nhưng là người có tiền không phải sao, nhất định phả xa xỉ một chút.

     « sư tôn  yêu ta thêm lần nữa » là một bộ web drama , vì để tiết kiệm tài chính, nên quay ngay tại  thành phố lân cận.

  Vai diễn của Cố Tinh trong bộ phim là nhân vật phản diện Ma Tôn, luôn luôn tìm Nam Chủ chỗ tu tiên cản chở, về sau bị sư tôn cùng đồ đệ người ta hợp lực diết chết.

     Hôm nay chủ yếu là chụp ảnh cho tạo hình nhân vật.

     Đạo diễn Tiền Hồng Tuyền mặc dù biết người đảm nhận vai Ma Tôn trùm phản diện nhà mình là một thiếu niên trắng trắng mềm mềm, nhưng vì những người lớn hơn nữa cũng mời không nổi, nhưng nhìn tiểu bạch kiểm so với thời điểm ký hợp đồng  còn muốn trắng nõn hơn, cũng không nhịn được lo lắng toát mồ hôi.

     "Ma Tôn trang điểm cho đậm chút, lông mày kéo lên, mặt... Tạm thời như thế đã." Tiền Hồng Tuyền suy nghĩ, không được thì tô mặt đen một chút.

    Ma tôn thủ đoạn độc ác lại ngang ngược, dù là một thanh niên nhỏ nhắn, nhưng tuyệt đối cũng không thể như một cọng hành non được.

     Cố Tinh bị mang đến phòng hóa trang, phát hiện vị trí dán tên của mình đã có người nngồi.

     Dáng dấp miễn cưỡng có thể coi là tạm được, chân gách trên bàn, một cỗ cường điệu không thể tả .

     Cố Tinh lúc nhàn rỗi không chỉ có xem qua kịch bản, còn đơn giản hiểu rõ một chút mỗi quan hệ trong đoàn làm phim.

     Cậu trai cường điệu là nam chính số một Triệu Thiên, vỗn cũng giống như cậu ở tuyến mười tám, ba tháng trước nhờ bộ phim làm một tổng giám đốc bá đạo yêu cô bé lọ lem trở nển nổi tiếng liền chuyển lên tuyến bốn năm, bị vô số cô gái nhỏ đuổi theo gọi lão công.

     "Thật ngai a, chỗ này thoải mái hơn một chút, cậu ngồi chỗ của tôi ấy." Triệu Thiên giương mắt nhìn Cố Tinh, lại cúi đầu xuống chơi điện thoại, rất nhanh lại ngẩng đầu : "Trang điểm rất tốt."

     Buổi sáng chỉ rửa mặt, bôi một chút dưỡng da Cố Tinh : "..."

     Cần đặc biệt nhẫn mạnh là, Triệu Thiên là nghệ sĩ của gủa trí Song Tinh,  mà giả trí Song Tinh là sản nghiệp dưới chướng Cố Gia.

     Nếu như nhớ không sai, đuôi lông mày Cố Tinh chau lên, cậu có 25% cổ phần ở giải trí Song Tinh do mẹ để lại. 

     Chẳng qua nguyên chủ cũng không hề  biết rõ ràng giá trị của những cổ phần này. 

     Hoặc là nói, quá tin tưởng cũng quá muốn lấy lòng người cha cạn bã Cố Hằng Viễn kia, kết quả ở ngành giải trí chịu không ít khổ.

     Quét mắt một vòng nhìn vị trí Triệu Thiên chỉ.

     Khoảng cách xa cửa sổ một chút, ánh sáng vào buổi sớm kém hơn.

     Bất quá bây giờ là mùa hè, trang điểm chậm, mặt trời mọc hẳn là cảm thụ không được tốt cho lắm.

     Cố Tinh đè lên Tề Tu vai, ra hiệu anh không cần nhiều lời, đi tới.

     Nhìn thấy Cố Tinh ngoan ngoãn nhường chỗ cho mình, Triệu Thiên liền cảm thấy hài lòng một chút.

     Cái gì phá đoàn làm phim, nếu không phải sợ fan hâm mộ cho là hắn nổi tiếng về sau liền trở mặt không quen biết, đã sớm ký một kịch bản tốt hôn rồi. 

     Cổ trang hoá trang rất tốn thời gian.

     Sau một tiếng, mặt trời chiếu vào sau cổ Triệu Thiên.

     Màn cửa kéo lên cũng không che được, liền nóng lên.

     Trái lại Cố Tinh, chỗ ngồi râm mát, thợ trang điểm cũng không bị chiếu đến, động tác rất nhanh nhẹn.

     "Cố Tinh, vị trí của cậu ở đây, đổi lại!" Triệu Thiên nhấc cánh tay ngăn thợ trang điểm, đứng lên.

     "hạ cờ rồi không thể rút lại." Cố Tinh thản nhiên nói, ngồi không nhúc nhích.

     "Cậu biết tôi là ai không? chú tôi là lãnh đạo cấp cao của giải trí Song Tinh, cậu tốt nhất nên biết điều một chút!" Triệu Thiên cất giọng nói.

     Hắn lời này cũng là nói cho người của đoàn làm phim nghe, quả nhiên thu hoạch được một đợt chú ý từ một nhóm người.

    

     


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play