Tam Tể Nhi lái xe vào thành phố Thịnh Kinh, vẻ mặt có chút uể oải. 
Lúc này Ôn Văn đã từ tầng sương mù xám quay trở lại hiện thực được mấy ngày, bọn họ một đường từ thành phố Thiên Hà tỉnh Tương Nam, lái xe chạy tới thành phố Thịnh Kinh. 
Ah, à đúng rồi, tinh thần Tam Tể Nhi không được phấn chấn như vậy không phải vì phải lái xe. 
Mà vì đêm đó đi ăn lẩu, Ôn Văn chọn lẩu đặc biệt cay, Tam Tể Nhi lần đầu ăn được đồ ngon, cho dù không thể ăn cay thì vẫn cứ nhét vào miệng, vì thế mấy ngày nay dạ dày nó không được ổn cho lắm. 
Ôn Văn mở cửa sổ ngắm nhìn cảnh sắc bên ngoài, tuy bởi vì công việc mà anh đã từng tới rất nhiều thành phố nhưng thành phố Thịnh Kinh này thì chính là lần đầu tiên tới. 
Thành phố Thịnh Kinh là thành phố lớn nhất khu Hoa Phủ, dân số gần ba mươi triệu người, là trung tâm chính trị kinh tế và văn hóa của Hoa Phủ. 
Nơi này có rất nhiều địa điểm du lịch trứ danh, nhưng Ôn Văn không tới xem, trước nay anh không thích du lịch, đối với anh mà nói, chém giết quái vật vui vẻ hơn. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play