Ôn Văn ghét bỏ liếc nhìn cây thép tròn lẳng, nếu không phải coi như có chút hiệu quả đặc biệt thì còn không dùng tốt bằng cây kiếm đồ chơi 'FireDelight' mua ở nhà chú Vương hàng xóm kế bên lúc còn bé... 
Vì thế Ôn Văn nhẹ nhàng di chuyển, điều đó khiến cho những sợi xích xuyên qua tường xẹt qua người mình, mớ xiềng xích này có tốc độ chậm rì rì, căn bản không thể chạm tới Ôn Văn một xíu xiu nào. 
Trong quá trình tránh né, Ôn Văn cũng quan sát mớ xiềng xích kia, chúng có màu đen kịt, nhìn rất giống sợi xích màu đen của trạm thu nhận, nhưng trông thô to hơn rất nhiều, hơn nữa trên mỗi sợi xích lại có lưỡi dao sắc bén, phần mũi nhọn trông như dao găm thông máu. 
Sợi xích tùy tiện quơ quào vài cái, uổng phí một phen thì rụt trở lại. 
Sau đó một người đàn ông quần áo rách nát, tóc tai bù xù trông như người rừng bước ra, cười gằn nhìn Ôn Văn. 
Cơ thể người nọ rất to lớn, trên mặt mọc đầy râu ria, bắp thịt trên mặt vì cười trong khoảng thời gian dài mà biến hình, xung quanh cơ thể có làn khí màu đỏ không ngừng biến hóa. 
Nhìn thấy gương mặt kia, sắc mặt Ôn Văn trầm xuống, mặc dù xét theo các phương diện thì có khác biệt với mình, nhưng từ đôi mắt nhỏ kia thì người này quả thực chính là anh, không sai được! 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play