"Ông nói nhân viên hỗ trợ gì vậy, tôi nghe không hiểu." Chu Hải Dương mờ mịt nói. 
Ôn Văn ngồi trên bậc thang, mỉm cười chăm chú nhìn Chu Hải Dương, Ôn Văn càng nhìn thì Chu Hải Dương lại càng hoảng hốt, thẳng đến khi vẻ mặt hắn dần dần không kềm được. 
Chu Hải Dương vội vàng đưa tay ra phía phần lưng phần phía sau, nơi đó có một khẩu súng, được coi là một nhân viên hỗ trợ được huấn luyện nghiêm chỉnh, Chu Hải Dương tin rằng mình có khả năng bắt được người này. 
Nhưng sờ sờ sau lưng một phen, mồ hôi lạnh của Chu Hải Dương túa ra đầy trán, súng của hắn không thấy đâu nữa, trong túi chỉ có một thiết bị y tế có trọng lượng khá tương đương với khẩu súng. 
Ừm, đây là Ôn Văn thừa dịp Chu Hải Dương bị mê muội trong phòng bệnh để lén tráo đổi. 
Ôn Văn vuốt ve khẩu súng lục màu đen, suy ngẫm nhìn Chu Hải Dương nói: "Mày sơ ý quá, bắt đầu từ khi phát hiện tao khác thường thì mày nên đảm bảo vấn đề vũ khí không có vấn đề mới đúng." 
Tiếp đó, Ôn Văn tiện tai rã khẩu súng kia ra thành từng mảnh linh kiện: "Tao không thể để mày nổ súng trước khi tao làm xong chuyện, tao không muốn có nhiều người tới đây." 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play