"Có thể làm giáo chủ kia căm hận tới mức gọi lão cẩu, sao có thể chỉ là một ông lão hiền lành cả ngày chỉ biết đùa hoa nghịch cỏ được chứ, ông ta chính là một con thú dữ." Ôn Văn đi xuống lầu, lẩm ba lầm bẩm nói với Tam Tể Nhi. 
Thật ra Ôn Văn không biết Lưu Đan Phong là hạng người gì, cũng không có hứng thú hiểu. 
Bởi vì anh luôn cảm thấy người có tuổi lại có địa vị cao thế này đều là người có tâm tư sâu lắng, không muốn bị những người này lợi dụng tiếp nữa. 
Nếu nói là sợ thì Ôn Văn không phải sợ. 
Lúc còn là người bình thường, Ôn Văn cũng thường xuyên lục đục với đám người có tâm tư thâm trầm rồi, còn thường xuyên giành được thắng lợi. 
Nhưng nếu hiện giờ đã có siêu năng lực, đã biết thế giới này thật ra tuyệt vời đến vậy, đương nhiên là không có tâm tư chơi trò chơi quyền lực với ông lão kia.
Đối với anh mà nói, đám quái vật kia còn đáng yêu hơn. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play