Chơi vài lần, Ôn Văn bỏ tẩu thuốc vào trong túi áo, vẻ mặt ghét bỏ nói với Lâm Triết Viễn: "Tuy không có tác dụng gì nhưng cũng coi như thú vị, tôi nhân từ nhận lấy vậy." 
"Hơ, tôi thấy cậu khoái chí lắm mà, rõ ràng là rất thích." Lâm Triết Viễn ngoài mặt không có biểu cảm, nhưng trong lòng thì đã thầm than thở. 
"Ông tự mình tới tìm tôi một chuyến, không phải chỉ vì chuyện này chứ?" Sau khi nhận tẩu thuốc, Ôn Văn vừa xoay ghế vừa nói. 
Sau khi hiệp hội đổi số ghế mới, Ôn Văn lại càng thích xoay hơn. 
Khóe môi Lâm Triết Viễn co rút: "Đừng có xoay nữa, ghế của cậu mà còn gãy thì tự cậu chi tiền mua ghế mới." 
Ôn Văn lập tức ngừng lại, dựa vào trên ghế, mắt chớp chớp cứ hệt như một bé ngoan. 
"Lần này tôi đến là muốn thông báo với cậu một chút về chuyện khu chung cư Tửu Tam kia." Nói xong, Lâm Triết Viễn ngừng một chút, sợ Ôn Văn lại làm ra chuyện gì đó mờ ám. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play