Trong xe, Tiêu Tân Lôi không ngừng trêu đùa Tam Tể Nhi, sau khi phát hiện nó không nguy hiểm, cô bắt đầu cảm thấy hứng thú. 
Trước đó Tiêu Tân Lôi chọn làm nhân viên thu ngân ở cửa hàng bán đồ dùng thú cưng là vì cô yêu thích động vật nhỏ. 
Mặc dù Tam Tể Nhi tỏ ra cực kỳ cao lãnh nhưng Tiêu Tân Lôi vẫn nhiệt tình chăm sóc. 
"Tam Tể Nhi ngoan như vậy sao lại muốn chui vào trong quần áo tôi chứ?" 
Tiêu Tân Lôi trừng mắt hỏi Ôn Văn: "Nhất định là tên biến thái ông dạy nó!" 
"Cô nói vậy là oan uổng tôi quá, tôi dạy nó làm thế làm chi chứ?" Ôn Văn cười khổ, đúng là tai bay vạ gió mà. 
Tiêu Tân Lôi không tin: "Mới vừa nãy ông còn nói ngửi thấy mùi, nhất định là ông dạy nó." 
"Chuyện này phải nói rõ ràng, tuy tôi đúng là biến thái nhưng gu thẩm mỹ của tôi thì vẫn bình thường, cô không phải gu của tôi, bảo nó chui vào quần áo cô làm chi chứ, muốn tự gây phiền phức cho mình à?" 
Tiêu Tân Lôi bị lời nói của Ôn Văn chọc giận, muốn nhéo tay anh, người này ăn nói thẳng như ruột ngựa như vậy chẳng trách lớn tuổi rồi mà chẳng có được một người bạn gái. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play