Thở dài một tiếng, Ôn Văn rời khỏi con hẻm nhỏ.
Định lái xe về nhà thì cảnh tượng nhìn thấy làm anh có chút choáng váng, suýt chút nữa đã trực tiếp mất khống chế.
Vốn vì chuyện của Cao Phỏng mà đã có chút bực bội rồi, hiện giờ Ôn Văn suýt chút nữa đã mất khống chế.
Chỉ thấy chiếc xe đậu trước một cửa tiệm làm tóc của anh bị người ta dùng sơn xịt vẽ thành đủ loại hình thù khó coi.
Những hình vẽ kia đặc biệt tục tĩu, có hình vật bài tiết, có hình bộ phận sinh dục nam nữ, chúng làm chiếc xe tuy cũ nhưng sạch sẽ của Ôn Văn đã không còn nhìn ra hình dáng.
Vài tên đàn ông trông khá côn đồ ngồi ở bên cạnh xe, thấy Ôn Văn xuất hiện thì liền huýt sáo.
Ôn Văn híp mắt thành một đường thẳng, khóe miệng nhếch lên độ cong nửa vòng tròn, giống như đang cười, lại có chút kinh khủng.
Nhưng mấy gã đàn ông kia cũng không chú ý tới biểu tình của Ôn Văn, trời vẫn chưa sáng tỏ, bọn họ tưởng rằng Ôn Văn đang cười làm lành với mình.
"Thằng nhóc, hồi nãy mày oách quá nhỉ, nhóm chị em của tao tới tìm mày chơi, mày đẩy ngã người ta là sao? Đẩy xong còn chạy, mày là cái thá gì hả?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT