Từ khi Khương Y nghĩa tuyệt trở về Bá phủ, nhất quán không ra ngoài lộ mặt, thêm thời gian trước gặp chuyện ở Trân Bảo Các, nên càng không muốn giao du với bên ngoài. Cứ việc thanh niên trước mặt xem như đã từng là đệ đệ mình nhìn lớn lên, vẫn co quắp lui lại một bước.
Tạ Ân Lâu không khỏi nhìn nàng một cái, rồi sau đó nhìn về phía Khương Tự.
Khương Tự thoải mái hào phóng chào hỏi Tạ Ân Lâu: “Tạ đại ca.”
Tạ Ân Lâu trầm mặc trong chớp mắt rồi mở miệng: “Khương Đại tỷ, Khương Tứ muội, chuyện của Khương Trạm ta đã nghe nói…… Về sau Khương thế bá có gì cần, cứ việc gọi ta là được.”
Khương Y hơi uốn gối với Tạ Ân Lâu xem như nói lời cảm tạ.
Khương Tự nói: “Đa tạ Tạ đại ca. Ta xuất giá, không thể lúc nào cũng trở về, trong khoảng thời gian này xác thật muốn làm phiền Tạ đại ca chiếu cố.”
“Khương Tứ muội yên tâm, ta sẽ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play