Trong Dục Hợp Uyển của Yến Vương phủ, đèn đuốc vẫn sáng trưng.
Nhị Ngưu được thêm đồ ăn, nâng cái bụng tròn vo lười biếng ghé vào trong ổ ở chân tường, thỉnh thoảng ngóc cổ nhìn bóng người đong đưa trên song sa, nhàm chán vẫy đuôi.
Trong phòng, Khương Tự mặc một thân đồ ngủ tuyết trắng, đang cùng Úc Cẩn đánh cờ.
Úc Cẩn tùy ý hạ một quân cờ, nói: “Vậy đôi tổ tôn Ô Miêu kia bị Cẩm Lân vệ mang đi rồi.”
Khương Tự cầm quân cờ nói: “Bà lão kia là đại trưởng lão của Ô Miêu, lấy thủ đoạn của bà ta, đại lao của Cẩm Lân vệ chỉ sợ không nhốt được bà ta.”
Ô Miêu dân cư không nhiều, vì sao có thể xưng bá trong một đám tộc đàn, lại có thể lù lù không ngã giữa hai đại quốc là Đại Chu cùng Nam Lan? Chính là nhờ vào dị thuật trong tay nữ Ô Miêu nhân số cực ít kia.
Ở Ô Miêu, có thể nói là năng giả vi Vương. ( Người có năng lực ắt làm Vua)
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT