Nghe Úc Cẩn giải thích xong, Khương Tự giơ quạt tròn, cơ hồ cười đến đau xốc hông.
Nàng chỉ biết Úc Thất không sợ trời không sợ đất, chưa bao giờ để quy củ vào mắt.
Trăm triệu không nghĩ tới, cho tới nay đã đánh giá thấp hắn. Đồ ngốc này lúc còn nhỏ, ngay cả nam giả nữ trang đều làm ra được.
Khương Tự bật cười không kiêng nể gì khiến Úc Cẩn càng thêm buồn bực, một phen bế nàng lên ném xuống trên sạp, hung tợn nói: “Không cho cười!”
Khương Tự ngừng cười, giơ tay xoa đỉnh mày hắn, rồi sau đó đầu ngón tay dời xuống lướt qua sườn mặt góc cạnh rõ ràng của nam nhân.
Úc Cẩn nhẹ nhàng tránh đi, thầm nói: “Sờ cái gì?”
Khương Tự lại nhịn không được cười: “Ta đang suy nghĩ, chàng khi mười hai mười ba tuổi mặc nữ trang vào xác thật đẹp hơn rất nhiều so với đa số tiểu cô nương ……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play