Thụ Ốm Yếu Vạn Người Ghét Trọng Sinh Rồi

Chương 2: Trọng Sinh


3 tháng

trướctiếp

Ngoài cửa sổ, ánh mặt trời có chút chói mắt,  một làn gió thổi tung bức màn màu xanh lam.

Trước mặt là bác sĩ, đang cầm sổ khám bệnh nói cái gì đó, nhưng lúc này Nguyên An không có tâm trí để nghe. Cậu nhìn về nhánh cổ thụ đang đung đưa ngoài cửa sổ, có một con chim đang vỗ cánh phành phạch từ trên nhánh cây bay về phía bầu trời xanh.

Đây là… Sao lại thế này?

“ Nguyên An, Nguyên An! Cậu có nghe tôi nói cái gì không? ”

Nguyên An quay đầu nhìn về phía bác sĩ.

Bác sĩ lặp lại lời mới nói vừa rồi:

“ Cậu hiện tại bị ung thư dạ dày thời kì đầu, kịp thời chữa trị thì tỷ lệ khỏi hẳn rất lớn, cậu có tính nằm viện tiến hành phẫu thuật chữa trị không? ”

Nguyên An sửng sốt, ung thư dạ dày thời kỳ đầu? Cậu rõ ràng đã bị ung thư dạ dày thời kì cuối, đã chết rồi nha, chẳng lẽ đang nằm mơ?

Chết rồi còn nằm mơ được nữa hả?

Thấy dang vẻ Nguyên An dại ra, bác sĩ thở dài, nói:

 “ Tôi hiểu được, bất kì ai cũng không thể lập tức chấp nhận việc mình bị ung thư. Nếu không trước tiên cậu cùng người nhà bàn bạc một chút, nhất định phải chữa trị cho kịp thời. Tôi còn có bệnh nhân kế tiếp. ”

Nguyên An gật đầu, ngơ ngác mà cầm báo cáo kiểm tra rời đi, sau đó ngồi xuống hàng ghế ở hành lang bệnh viện.

Trên hành lang bệnh viện, người đến người đi, nhân viên ý tế đeo khẩu trang, bước đi vội vàng mà từ người Nguyên An lướt qua, một người cha đang ôm con trai của mình ngồi đợi hộ sĩ kêu tên, một người đàn ông cầm di động ngồi xổm ở góc tường, giọng nói nghẹn ngào nói với phía đầu dây bên kia điện thoại mà vay tiền.

Mỗi người trên mặt điều có biểu cảm rất rõ ràng, dạ dày cậu thường truyền đến một cơn đau đớn quen thuộc.

Sau khi chết, mơ mà cũng chân thật đến vậy hả?  Hoặc là nói, này không phải nằm mơ.

Nguyên An tự nhìn lại nơi bị dùng thủ đoạn, phát hiện vết véo bầm tím do Sở Bách Hàn làm ra đã không thấy đâu. Cậu vội vàng lại lấy di động ra, phát hiện ngày hiển thị trên màn hình là tháng tư năm 20XX.

Hẳn là tháng tám năm này cậu mới chết.

Trong lòng cậu chợt nảy ra một phỏng đoán, chẳng lẽ cậu trọng sinh về quá khứ?

Nguyên An nắm chặt tay, sau đó lại vội vàng buông ra, hung hăng đánh một cái lên đùi mình.

Đau đớn rõ ràng làm Nguyên An khẳng định phỏng đoán của mình là đúng, khoé môi không khống chế được mà cong lên.

Không phải mơ, không phải ảo giác sau khi chết, mà là thế giới thật, cậu thật sự trở về quá khứ!

Di động lúc này nhẹ nhàng rung lên, Nguyên An vội vàng cúi đầu nhìn.

Là một cuộc gọi đến, danh bạ hiển thị là “ Đạo diễn Hứa ”.

Đạo diễn Hứa?

Đôi mắt Nguyên An khẽ động, trong đầu hiện ra một việc xảy ra vào lúc này ở kiếp trước.

Kịch bản đầu tay_ Hàn Đao do cậu viết có được chút danh tiếng, được đạo diễn Hứa nhìn trúng rồi mua lại. Linh cảm của câu chuyện này có sau khi cậu học cao trung, đạo diễn Hứa khen ngợi cậu rất nhiều lần, nói cậu rất có tài năng, còn để cậu cùng lựa chọn diễn viên, hạ quyết tâm muốn đem kịch bản này làm thành phim.

Khi đó  cậu cũng tràn đầy tin tưởng, đối với bộ phim điện ảnh này tràn ngập chờ mong.

Ngày chính thức tuyên bố, đạo diễn Hứa còn tự mình kể khái quát chuyện của Hàn Đao. Ông muốn hấp dẫn càng nhiều sự chú ý của cư dân mạng, không nghĩ đến lại thật sự thu hút được nhiều sự chú ý của cư dân mạng thật.

Bởi vì có một kịch bản tên là Giang Thượng Nguyệt, trước đó kịch bản này rất có danh tiếng, người hâm mộ của Giang Thượng Nguyệt chỉ trích Hàn Đao sao chép nội dung của kịch bản này, mọi người bắt đầu bày trừ chống lại Hàn Đao.

Người hâm mộ căn cứ vào khái quát cốt truyện mà đạo diễn Hứa kể cùng với cốt truyện Giang Thượng Nguyệt , thế nhưng phát hiện hoàn toàn giống nhau. Mà Giang Thượng Nguyệt đã kết thúc việc truyền tin tức trước đó, thời gian hoàn thành kịch bản khẳng định sớm hơn so với Hàn Đao rất nhiều.

Cư dân mạng cũng vì vậy mà bắt đầu mắng chửi Hàn Đao không thôi.

Nguyên An từ trong suy nghĩ của mình mà lấy lại tinh thần, đạo diễn Hứa cúp điện thoại một lần, sau đó lại gọi tiếp.

Nhìn di động không ngừng rung, Nguyên An cuối cùng cũng bắt máy.

Giọng của đạo diễn Hứa vừa nôn nóng, vừa tức giận lập tức truyền đến:

 “  An Nguyện, ta gọi cậu nguyên ngày nay, sao cậu không bắt máy?  Cậu nhìn thấy tin tức chỉ trích cậu sao chép ở trên mạng chưa?  Cậu tốt xấu gì cũng cho ta một câu trả lời chính xác. Phim điện ảnh sắp khởi động máy, lại đột nhiên truyền ra tin tức xấu, tiền cậu bán kịch bản cũng không đủ để cậu bồi thường nữa đó!. ”

Giọng điệu của ông thật sự không tốt lắm, nhưng Nguyên An nghe xong lại không tự chủ được cảm thấy ấm áp.

Kịch bản vừa được bán đi, liền bị nghi ngờ có liên quan đến sao chép, vì lợi ích, đạo diễn cùng nhà đầu tư cũng sẽ không quan tâm đến mà quay chụp, họ cùng việc tranh cãi bản quyền không có liên quan.

Đạo diễn Hứa có tiền , sỡ dĩ sẽ không vì việc này mà tức giận, nói đến cùng vẫn là bởi vì tin tưởng cậu, vì danh dự của cậu mà suy nghĩ.

Nghĩ vậy nhưng Nguyên An chỉ nói ra những lời đó ở trong lòng, bên ngoài thì luôn tin tưởng mà nói:

 “ Cảm ơn ngài. ”

Cậu còn nhớ rõ trước khi mình chết, bởi vì vừa mới biết bản thân bị ung thư dạ dày, tâm tình mê mang, lại nhận được thông tin từ cuộc điện thoại này, làm cho cậu chỉ còn lại mệt mỏi và ủy khuất mà trả lời một câu:

 “ Tôi không biết phải nói như thế nào nữa. Thật xin lỗi. ”

Khi đó đạo diễn Hứa cho rằng cậu vì việc mình sao chép mà xin lỗi, im lặng một hồi rồi thất vọng thở dài một hơi, chỉ nói: “ Ta hiểu rồi ”  liền tắt điện thoại, sau đó cũng không còn gọi cậu nữa.

Nhớ lại chuyện cũ trước khi chết,  hiểu được lời mà đạo diễn Hứa nói, Nguyên An vẫn luôn định tìm ông nói chuyện.

Chỉ là cậu lại không liên lạc được với đạo diễn Hứa.

Bất quá hiện tại, đầu dây bên đạo diễn Hứa đã im lặng một hồi lâu.

Có lẽ cậu nói cái gì, đạo diễn Hứa ở bên kia cũng giống như trong trí nhớ của cậu mà thất vọng.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp