Thụ Ốm Yếu Vạn Người Ghét Trọng Sinh Rồi

Chương 10: Lục Thừa Phong


3 tháng

trướctiếp

Ban đêm, cậu mới từ Trần quản gia biệt được, buổi chiều lúc tan làm, Lục Sơ xảy ra tai nạn xe cộ, Lục Thừa Phong cùng Lục Sinh Hành đều bận đưa cậu ta đi bệnh viện.

Tuy rằng cậu ta chỉ bị trầy da một chút, nhưng Lục Thừa Phong và Lục Sinh Hành sợ hắn bị chấn thương ở đầu, vì vậy mà cùng ở lại bệnh viện quan sát một đêm.

Mà đời này, nếu Lục Thừa Phong trở về, vậy buổi chiều này, Lục Sơ có bị tai nạn xe cộ không? Vẫn là nói, Lục Thừa Phong biết được trang sức của mẹ bị trộm, nên mới từ bệnh viện trở về?

Nguyên An nghi hoặc trong lòng theo Trần quản gia đẩy cửa thư phòng bước vào, rồi cậu sẽ được giải đáp ngay thôi .

Lục Thừa Phong ngồi ngay ngắn ở giữa bàn làm việc, ở bên cạnh ông ấy, không ai khác là Lục Sơ.

Không nghĩ đến, đời này Lục Sơ lại không bị tai nạn xe cộ.

“  Chủ tịch Lục, tiểu thiếu gia đến rồi.”

Nghe vậy nhưng Lục Thừa Phong chỉ giương mắt qua loa  liếc nhìn Nguyên An một cái, rồi “ Ừ “ một tiếng.

Chờ Nguyên An vào  thư phòng, Trần quản gia liền đóng cửa lại.

Nguyên An không nói gì, Lục Thừa Phong vẫn luôn cúi đầu xem văn kiện, trong thư phòng yên tĩnh đến quỹ dị, sau đó, Lục Sơ ôn nhu lên tiếng phá vỡ phần yên tĩnh này: 

“ Tiểu An, nghe nói hôm nay em bắt được người lấy trộm trang sức của mẹ, làm sao em phát hiện được vậy?”.

Cậu ta tựa như thật sự rất hứng thú mà hỏi, nhưng Nguyên An biết, cậu là sao tự nhiên lại vào phòng của mẹ.

Bởi vì chuyện của Nguyên An và Lục Thừa Phong, nên liền nghiêm cấm cậu tiến vào phòng Nghiêm Sở Lan.

Quả nhiên  sau khi nghe được câu này, Lục Thừa Phong ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lẽo quét mắt nhìn về phía Nguyên An: 

“ Mày đến phòng của mẹ mày?”

Nguyên An rũ mắt,  đối với Lục Thừa Phong mà trầm mặt không muốn nói chuyện.

Nhưng ngay sau đó, cậu ý thức được, việc mình đã trọng sinh.

Vì thế cậu ngẩng đầu, ảnh mắt lãnh đạm mà nhìn lại Lục Thừa Phong: 

“ Tôi cũng sẽ không giống ngài lừa dối những người nhu nhược “.

Sau khi Nguyên Sở Lan qua đời, lúc đầu, Lục Thừa Phong cũng sẽ cùng họ ở lại phòng đó mà nhớ đến mẹ, nhưng từ khi Lục Sơ trở về một năm, ông ấy rốt cuộc cũng không bước vào phòng kia lần nào nữa.

Nguyên An hiển nhiên đã chọc giận Lục Thừa Phong. Chỉ thấy gân xanh trên trán của ông ta nảy một chút, ngay sau đó liền đem gạt tàn thuốc ngay cạnh tay ném về phía Nguyên An.

Gạt tàn thuốc làm bằng gốm sứ bị quăng rớt một đoạn, vỡ thành từng mảnh dưới chân Nguyên An.

“ Nguyên An, chú ý thái độ nói chuyện của mày!”

Lục Thừa Phong gằn giọng, rống giận.

Thấy ông ta tức giận, Lục Sơ đứng bên cạnh run lên, vội vàng nói: 

“ Ba, ba đừng nóng giận, An An tuy rằng vào phòng của mẹ, nhưng em ấy bắt được ăn trộm. Chúng ta trên đường trở về,  ba nghe vậy thì rất tức giận, nhưng việc như vậy ba không phải nên khen ngợi An An chút sao?”

Cậu ta nói những lời này giống như là đang trấn an Lục Thừa Phong, ai ngờ sắc mặt của Lục Thừa Phong ngày càng trở nên khó coi hơn.

Trên đường trở về.

Hắn thiếu chút nữa là quên việc vừa nghe được.

Lục Thừa Phong tức giận hỏi: “ Nguyên An, mày ở bên ngoài theo ai lêu lỏng học hư? Dám cùng cha mình tranh luận, viết một số thứ bậy bạ, làm ra chuyện bàn tán sao chép, mày định vứt bỏ mặt mũi của nhà họ Lục sao?”.

Nguyên An trong lòng nhảy dựng, sau đó gắt gao cau mày.

Những thứ bậy bạ. Nghe được lời này của Lục Thừa Phong, thì biết có lẽ ông ta đã biết vụ việc về kịch bản.

Nhớ đến ký ức kiếp trước, cậu nhớ rõ là tối ngày mai ông ta mới biết được chuyện này. Xem ra, sau khi trọng sinh, mọi sự việc đều xảy ra hiệu ứng cánh bướm.

Nghĩ đến kiếp trước bị đánh,  Nguyên An ở trong lòng tính toán một chút.

Nếu cậu muốn cùng nhà họ Lục đoạn tuyệt quan hệ, xem ra đây là một cơ hội không tồi.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp