"Đứa bé không sao chứ? Thiếp ngất có ảnh hưởng gì đến đứa bé không?”
Thiệu Thanh Viễn bất đắc dĩ nhìn cô một cái: "Đứa nhỏ rất khỏe mạnh, ngược lại là nàng, cần nghỉ ngơi thật tốt, không thể không cố kỵ mà cái gì cũng làm được nữa.”
Cố Vân Đông thở ra một hơi: "Yên tâm, thiếp sẽ chăm sóc tốt cho mình.”
"Ta cũng sẽ chăm sóc con thật tốt.” Thiệu Âm nói: "Ta đã từng mang thai nên có kinh nghiệm. Người có thai, khẩu vị có đôi khi sẽ có chút biến hóa, Vân Đông nếu con muốn ăn cái gì, nhất định phải nói với ta. Cho dù chua ngọt cay đắng, ta sẽ nghĩ cách làm cho con.”
Bạch Hàng đứng im lặng một bên rốt cuộc cũng mở miệng nói: "Những chuyện này trước không vội, chúng ta hiện tại ở trên thuyền, rất nhiều nguyên liệu nấu ăn cũng không tiện lấy được. Ta thấy không bằng chúng ta trước tiên xuống thuyền ở bến tàu tiếp theo, tìm một chỗ nghỉ ngơi một thời gian, đợi đến khi thai kỳ của Vân Đông ổn định rồi mới chậm rãi khởi hành, đi đường bộ tốt hơn một chút.”
Cố Vân Đông nghe vậy, vội vàng lắc đầu cự tuyệt: "Cha, không cần phiền toái như vậy, con không có vấn đề gì. Con không say sóng, không có yêu cầu đặc biệt hay thèm ăn bất cứ cái gì. Hiện giờ ngồi thuyền trở về kinh thành còn nhanh một chút, nghỉ ngơi một thời gian rồi đi, như vậy quá trì hoãn thời gian. Con..."
Cố Vân Đông còn chưa nói hết, đột nhiên mở to hai mắt, mạnh mẽ che miệng mình lại.
Tất cả mọi người thoáng ngây một chút, Thiệu Thanh Viễn lại nhanh tay, trong nháy mắt cầm lấy ống nhổ ở một bên.
Cố Vân Đông bắt lấy ổng nhổ rồi nôn ra tại chỗ, nôn đến trời đất quay cuồng, nước mắt cũng chảy ra.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT