Tuân thị cứng đầu, không chút sợ hãi nhìn Bạch đại gia, thậm chí trong ánh mắt còn mang theo phẫn hận, chẳng hề có nửa điểm hối cải.
Bạch đại gia muốn đợi bà ta nhận sai, nhưng đợi một hồi lâu cũng chỉ chờ được tiếng cười lạnh của bà ta.
Ông cười khổ, cúi đầu hít sâu một hơi, lúc ngẩng đầu lên, giọng nói có hơi run rẩy: “Tuân thị, bà làm ra việc đại nghịch bất đạo như thế, hại tính mạng người còn không biết hối cải, Bạch gia…… Không chứa chấp nổi bà.”
“Không cần phải nói mấy lời quang minh chính đại này, còn không phải là muốn hưu ta sao? Ông cứ viết hưu thư là được, Bạch gia, ta cũng không thèm ở lại đây.”
Bạch đại gia mở to hai mắt nhìn, dường như không quen biết người trước mặt.
Tới giờ phút này rồi mà bà ta vẫn nói chuyện ương ngạnh như cũ.
“Bà…… bà thật sự không để bụng một chút nào sao? Bà có biết nếu như bà bị hưu rồi, bà không thể ở lại Bạch gia, cũng chẳng thể nào quay về Tuân gia. Hơn nữa, không phải bà một lòng suy nghĩ cho Chi Ngôn sao? Bà bị hưu rồi, Chi Ngôn phải làm sao bây giờ? Bà không thể nhận sai sao? Chỉ cần bà nhận sai, ta sẽ, ta, ta……”
Bạch đại gia nói không lên lời, nhận sai rồi…… Sẽ như thế nào?
Chuyện Tuân thị làm đủ để chứng minh bà ta là người như thế nào.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play