Ánh mặt Thiệu Âm mang theo sự thất vọng, nhìn Tuân thị nói: “Đại tẩu, ta nhớ ra rồi.”
Tuân thị sửng sốt, những người khác cũng khó hiểu nhìn về phía bà.
Thiệu Âm nói: “Trước kia mỗi khi phát bệnh, ta đều quên hết những việc đã xảy ra trước đó. Nhưng bây giờ, ta đã nhớ ra toàn bộ rồi. Đại tẩu, chính là ngươi, chính ngươi đã lợi dụng chiếc vòng mà A Dục làm rơi lúc nó bị bắt, kích thích làm tinh thần ta rối loạn, bởi thế nên ta mới phát bệnh phát cuồng.”
Sắc mặt Tuân thị đại biến, cái gậy gõ mõ trong tay suýt chút nữa thì bị bà ta bẻ gãy.
Bà cười gượng một tiếng: “Ta không có.”
“Ngươi có, ngươi không chỉ dùng chiếc vòng tay kia kích thích ta, mà còn mua chuộc nha hoàn Lệ Tú bên người ta, nói nàng ta cầm chiếc vòng tay đến trước mặt ta, tránh cho mỗi lần ta phát bệnh đều là ở bên cạnh ngươi, khiền người khác nghi ngờ.”
Tuân thị thầm hít sâu một hơi: “Đây chỉ là lời một phía, chẳng qua ngươi tức giận vì ta đối phó A Dục và tức phụ hắn, cho nên cố ý muốn trả thù ta.”
Bà ta vẫn nói mấy lời này như cũ, Thiệu Âm khẽ thở dài, nhìn về phía Cố Vân Đông.
Cô gật đầu, đi nói với Phùng mụ mụ đang đợi ở bên ngoài: “Đưa người vào đây đi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play