Bạch Chi Ngôn há miệng thở dốc, cũng muốn gọi ông, nhưng cứ nghĩ đến những chuyện mà mẹ mình đã làm, hắn cảm thấy mình chẳng còn mặt mũi nào nữa, lại cúi đầu xuống.
Bạch Hàng gật đầu, đang định đi vào viện Bán Hạ thì bên trong vang lên giọng nói giận dữ của Bạch lão gia tử.
“Các ngươi khỏi cần quỳ, trở về đi, ta sẽ không thay đổi chủ ý. Ta thật không ngờ thê tử lão đại lại là người như vậy, nàng ta vậy mà lại tiêu phí không ít tâm tư mua chuộc những sư bá sư thúc đó của ngươi, thật sự quá giỏi rồi. Nàng ta thân là đương gia phu nhân của Bạch gia, đã không giữ thanh danh cho nhà họ Bạch thì thôi, còn ở bên ngoài gây trở ngại, lợi dụng đại hội nghiên cứu y thuật để làm ra loại chuyện bỉ ổi như vậy, với ánh mắt và phong độ này, sau này làm sao có thể quản lý tốt Bạch gia?”
Bạch Ung càng nói càng tức giận: “Nàng ta không nghĩ cho mình, không suy nghĩ cho Bạch gia, thì cũng phải suy nghĩ cho các ngươi chứ? Thanh danh của Bạch gia bị hủy hoại, ở bên ngoài gây chuyện khiến người ta chê cười, ai là người bị ảnh hưởng nhất đây? Còn không phải mấy người tiểu bối các ngươi ư? Các ngươi không cần phải cầu xin thay cho nàng ta, nàng ta không có tư cách.”
Bạch Chi Châm và Bạch Chi Ngôn đều cúi thấp đầu, trên mặt đầy đau khổ.
Một lúc lâu sau, Bạch Chi Châm mới mở miệng: “Ông nội, dù có thế nào bà ấy cũng là mẹ của chúng con. Mặc dù, mặc dù đã làm sai nhưng không đến mức độ phải hưu thê.”
“Đúng vậy, ông nội, bây giờ mẹ cũng đã trở thành tổ mẫu rồi, nếu như tin mẹ chúng con bị hưu truyền ra ngoài, việc này cũng sẽ làm tổn hại thanh danh của Bạch gia.” Bạch Chi Ngôn cũng vội vàng mở miệng.
Giọng nói của Bạch Ung ở bên trong đã biến mắt, một lát sau thì Tả thúc ra ngoài.
Nhìn đến Bạch Hàng và Thiệu Thanh Viễn ở ngoài sân thì ông thoáng sửng sốt một chút: “Nhị gia và nhị thiếu gia đã trở lại rồi à?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT