Nghe được lời này, hơn nữa Thu di nương chậm chạp không có thai, Cổ Nghĩa Bình đối xử với đứa nhỏ này cực kỳ sủng ái.
Mười năm sau khi đứa trẻ được sinh ra, Lý lão đầu đã từng tới kinh thành, gặp qua hắn một lần.
Sau đó, đưa ngọc bội kia trả lại cho Cổ Kính Nguyên. Đây cũng là lý do vì sao Thiệu Âm nhìn thấy ngọc bội này trên người Cổ Kính Nguyên, chẳng qua, khi Cổ Kính Nguyên bị bắt ở đảo Lâm Tầm, Lý lão đầu lại tới gặp hắn, ngọc bội kia lại lần nữa trở về tay hắn mà thôi.
Sau đó, Lý lão đầu bắt cóc Thiệu Thanh Viễn.
Điều này cũng có thể giải thích vì sao ông ta lại thống hận Thiệu Thanh Viễn như thế, muốn mang hắn mang đi, hơn nữa từ nhỏ đã bắt đầu tra tấn hắn, chèn ép hắn. Đứa con trai mà ông ta đặt hy vọng bị bắt vì Bạch Hàng và Thiệu Âm, Lý lão đầu không có năng lực cứu bọn họ, chỉ có thể dùng phương thức khác để trả thù.
“Cho nên, Cổ Kính Nguyên không phải là con của Cổ Nghĩa Bình, mà là con của Lý lão đầu?” Cố Vân Đông trừng lớn mắt, nhỏ giọng hỏi Thiệu Thanh Viễn.
Trên mặt Thiệu Thanh Viễn cũng mang theo vẻ ngoài ý muốn, quá trình này, sự thật này, thật sự quá ngoài dự đoán.
Không chỉ có bọn họ khiếp sợ, đương sự Cổ Nghĩa Bình càng sững sờ hơn, giống như nghe được tin trời sập gì đó, vẫn không nhúc nhích.
Phàn tướng lĩnh xoay đầu, nhìn hắn một cái, đột nhiên có chút đồng tình với hắn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT