Ngay tại lúc nãy, Cổ Nghĩa Bình tìm Cổ Kính Nguyên đã lâu nhưng không thấy, cuối cùng hắn đành phải dẫn con trai trưởng của hắn đến thị trấn.
Cổ Nghĩa Bình vốn muốn đến đây để tìm Cổ Kính Triết, hôm qua hắn không ở đó nhưng sáng nay chắc có đúng không?
Không ngờ khi đến khách điếm hỏi thì lại nghe nói Cổ Kính Triết vừa ra ngoài rồi. Cổ Nghĩa Bình nào biết rằng lúc này đúng là lúc Cổ Kính Triết đưa Khương thị về nhà?
Cổ Nghĩa Bình đứng ở cửa khách điếm chờ Cổ Kính Triết mười lăm phút thì không thể nhịn được nữa, hắn lập tức dẫn theo con trai trưởng đi thẳng đến nơi đóng quân, yêu cầu gặp Phàn tướng lãnh.
Phàn tướng lĩnh cũng không muốn gặp hai cha con họ, nhưng thời gian quá trùng hợp, khi ấy Phàn tướng lĩnh dẫn theo một đội binh sĩ vừa thao luyện quay về. Lại đúng lúc, đụng phải cha con nhà họ Cổ.
Cổ Nghĩa Bình luôn miệng nói Phàn tướng lĩnh bắt cóc con trai thứ hai nhà hắn, muốn Phàn tướng lãnh giao người ra đây, nếu không chính là công nhiên kháng lại thánh mệnh. Hai cha con nhà này náo loạn, hét to bên ngoài doanh trại khiến cho không ít người tụ tập vây xem.
Phàn tướng lĩnh không thể nhịn được nữa, gọi quan binh ném hai người này ra bên ngoài.
"Cổ Kính Nguyên kia mất tích, bọn chúng lại hoài nghi ta bắt người, ta muốn đối phó với bọn chúng, còn cần dùng loại thủ đoạn hạ lưu này hay sao? Còn dám tới tìm ta đòi người, đồ chết tiệt. Không có chứng cớ cũng dám gọi bậy, ta thực hận không thể một đao chém bọn chúng."
Quản sự bên cạnh Phàn tướng lãnh khuyên hắn: "Đại nhân, xin ngài bớt giận, bọn chúng chỉ là hạng tiểu nhân đắc chí mà thôi. Ngài cứ chờ xem đi, lúc về tới kinh thành, những quý nhân trong kinh kia chắc chắn sẽ dạy cho chúng biết nên làm người như thế nào."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT