"Mấy ngày nay ngươi yên tĩnh một chút cho ta, đừng gây thêm phiền toái. Nếu chúng ta không thể đến kinh thành, ta sẽ đánh chết ngươi." Giọng nói hung ác của Cổ Nghĩa Bình vang lên.
Mao thị rụt cổ, có chút không cam lòng mở miệng: "Biết rồi, cha.”
Nói là nói như vậy, nhưng trong lòng cũng không khỏi lẩm bẩm hai câu: Lúc đầu mẹ ở bên ngoài khoe khoang trước, hiện giờ lại chỉ mắng một mình nàng ta.
Cổ Nghĩa Bình hừ nhẹ một tiếng, để cho Tống thị tiếp tục châm trà sau đó tâm tình sung sướng mở miệng: "Chờ lâu như vậy, cuối cùng cũng có hy vọng. Thật không ngờ, hắn lại đến đảo Lâm Tầm cứu chúng ta.” 
Mao thị nhẫn nhịn, nhưng rồi vẫn nhịn không được nhỏ giọng hỏi: "Cha, nếu hắn biết chuyện của Thu di nương, có thể ném chúng ta xuống biển không..."
"Câm miệng, chỉ cần ngươi không đi nói hươu nói vượn ở ngoài kia thì làm gì có ai biết?"
"Những người bên ngoài cũng sẽ truyền..." Lần trước khi Thiệu công tử kia tới, không phải cũng từ trong miệng những thôn dân kia hỏi thăm được chuyện của Thu di nương sao?
"Truyền? Bên ngoài tin đồn thật giả giả, ta đã sớm nghĩ ra nên nói như nào cho tốt rồi. Tóm lại các ngươi không nên nói lung tung, cố gắng không mở miệng không ra cửa, rõ chưa?”
Tống thị và Mao thị đều cúi đầu đáp ứng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play