Xe ngựa dừng lại ở đầu thôn, Cố Vân Đông nhìn trái ngó phải, mãi mà không thấy xe ngưa của Bạch Hàng và Thiệu Âm đâu.
Cô không khỏi nhíu mày: “Có phải cha mẹ đã động thủ rồi không?”
“Có lẽ vậy, chúng ta đến Cổ gia trước xem thử.”
Cố Vân Đông gật đầu, sau đó tháo trâm cài tóc xuống, lấy một cái khăn quấn quanh đầu. Mượn tay nải che lại, từ trong không gian lấy ra hai bộ y phục cũ, đưa cho Thiệu Thanh Viễn một bộ.
Tâm tư của La Kỳ không đặt ở chỗ này, thấy hai bộ y phục bụi bặm trong bao quần áo cũng không cảm thấy có gì không thích hợp.
Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn thay quần áo xong, thì nói với La Kỳ: “Muội ở lại đây trông xe ngựa, chúng ta đi hỏi thăm tình hình một chút.”
La Kỳ há miệng thở dốc, mặc dù cô bé cũng muốn đi, nhưng cô bé biết mình chẳng có bản lĩnh gì, đi theo chỉ tổ kéo chân gây thêm phiền toái cho hai người Cố Vân Đông.
Bởi vậy cô bé ngoan ngoãn gật đầu: “Muội biết rồi, muội sẽ không chạy lung tung, chỉ ở yên trong xe ngựa không đi ra ngoài. Vân Đông tỷ tỷ yên tâm.”
“Nhớ kỹ, chúng ta sẽ không bỏ qua cho người nhà họ Cổ. Cho nên kể cả muội nhìn thấy bọn họ đi ngang qua mình, cũng không được xúc động hành động hấp tấp, nếu không biến khéo thành vụng, ngược lại sẽ làm hỏng để hoạch để bọn họ tránh được một kiếp.” Cố Vân Đông thật sự sợ La Kỳ không kiềm chế được, sự chán ghét và hận ý của tiểu cô nương này với Cổ lão đầu quá sâu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT