Thiệu Âm lắc đầu, bà không muốn vật lộn với những cảm xúc rối rắm này, ngẫm nghĩ lại rồi hỏi: “Chúng ta có nên nói chuyện này cho cha không?”
Nếu chỉ đơn thuần là Tuân thị nhìn Thiệu Âm không vừa mắt nên muốn đối phó bà thì thôi, nhưng ngộ nhỡ đại ca cũng tham dự vào chuyện này, thì đây chính là mâu thuẫn giữa hai huynh đệ, rất có khả năng bọn họ sẽ trở mặt thành thù.
Lão gia tử…… Có thể đón nhận chuyện này sao?
Bạch Hàng trầm ngâm một lát, rồi nói: “Đợi sau khi chúng ta trở về từ đảo Lâm Tầm, chúng ta sẽ hỏi lại huynh ấy lần nữa.”
“Được.”
Vừa dứt lời, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, sau đó là giọng nói mà bọn họ quen thuộc: “Mau mở cửa ra, ta về rồi.”
“Là ông nội.” Cố Vân Đông nói.
Thiệu Thanh Viễn đứng dậy ra mở cửa, Bạch Ung ngước mắt lên, phát hiện cả bốn người đều có mặt ở đây thì lập tức vòng qua Thiệu Thanh Viễn đi vào, kỳ quái nói: “Sao mấy đứa lại ở đây hết thế? Đang nói chuyện gì vậy?”
“Chúng cháu đang nói là sao giữa trưa rồi mà vẫn chưa thấy ông trở về, đang tính xem có nên cho người gọi ông về ăn cơm không.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT