Cố Vân Đông cúi đầu buồn cười, ông nội đúng là vẫn không hiểu nội tâm sâu sắc của Thiệu Thanh Viễn mà.
Bạch Ung ăn uống xong xuôi, lại đi bắt mạch cho Kiều Kim Thủy, mạch tượng của hắn đã mạnh mẽ vững vàng hơn, cũng không có gì bất thường, nên ông quay trở về phòng nghỉ ngơi.
Bạch Hàng và Thiệu Âm không hề ra ngoài, trong phòng cũng cực kỳ im ắng.
Mãi đến ngày hôm sau, khi toàn bộ khách điếm bắt đầu náo nhiệt trở lại, Cố Vân Đông mới ra khỏi phòng.
Cô thấy nam tử cũng muốn đến đảo Lâm Tầm kia đã thu dọn xong đồ đạc chuẩn bị ra ngoài, lúc quay đầu lại nhìn thấy hai người Cố Vân Đông đứng đó làm như không có việc gì, bọn họ không trả phòng cũng chẳng thu dọn đồ đạc, khiến hắn không khỏi nhíu mày.
Tàu khởi hành rất sớm, vậy mà bọn họ lại không định xuất phát, đúng là hơi kỳ lạ.
Nhưng hắn cũng chỉ cảm thấy hơi kỳ lạ mà thôi, nam tử cảm thấy mình chẳng có quan hệ gì với bọn họ, sau khi trả phòng xong thì lập tức rời đi.
Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn chậm rãi ăn cơm sáng xong vốn bọn họ còn định lừa Bạch Ung đi.
Không ngờ ông thấy mọi người đều có mặt, thì an tâm rời đi, nói là đi dạo trên phố một chút.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT