Thiệu Thanh Viễn trầm mặc, hắn nói còn không đủ rõ ràng sao?
Cố Vân Đông không nói gì chỉ vuốt trán, đây rõ ràng là một chuyện rất đau thương và nghiêm trọng, vì sao sau khi hắn nói xong lại trở nên hài hước... như thế?
Quả nhiên, Bạch Hàng nhìn về phía Cố Vân Đông: "Vân Đông, con nói, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Đại tẩu nàng..."
Cố Vân Đông nói chi tiết hơn nhiều, nói rằng cô trong lúc vô tình đã nhìn thấy vòng tay trong áo Tuân thị nhưng lại quên mất, cho đến gần đây mới cẩn thận nhớ lại chuyện đó một lần nữa.
"Cho nên, chúng con mới cảm thấy đại bá nương đối với mẹ có thể có hận ý, sợ bà ấy lại làm tổn thương đến mẹ lần thứ hai nên lập tức đuổi theo. Hiện giờ Thủy Đào và Thiệu Vũ đều ở phủ thành Linh Châu nhìn chằm chằm, chỉ sợ các người đi bên kia trước, bị Tuân tri phủ biết.”
Nhưng mà, so với Bạch Hàng, phản ứng của Thiệu Âm lại càng lớn hơn.
Bà bất ngờ đứng dậy, thần sắc khiếp sợ: "Làm sao có thể chứ? Tại sao đại tẩu lại làm thế? Không thể nào.”
Thiệu Âm không có cách nào tiếp nhận chuyện này, Tuân thị ngày thường thật sự rất tốt, rất chiếu cố bà.
Mười tám năm bà không bước ra khỏi đảo, không rời khỏi Bạch phủ, chỉ có thể giao tiếp với người trong phủ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play